NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 209

“Ngon không?” Lý Xuyên Dương vẫn luôn chú ý đến vẻ mặt của cô,

thấy cô thỏa mãn nheo mắt, bèn hiểu được suy nghĩ của cô, nhưng vẫn
không nhịn được mà hỏi một câu, có lẽ chỉ có như vậy, mới có thể nói thêm
mấy câu với cô.

Lâm Văn Trúc gật đầu, “Rất ngon, cảm ơn anh đã đưa tôi đến đây”.

“Nếu như có cơ hội, lần sau chúng ta vẫn còn có thể cùng đến đây ăn vằn

thắn.”

Lâm Văn Trúc cười cười, không tiếp lời.

Lý Xuyên Dương thì vờ như không hiểu hàm ý của việc cô không tiếp

lời.

Bây giờ cô đi theo tam thiếu nhà họ Diệp, cho dù là thân phận thế nào,

chỉ cần là tam thiếu nhà họ Diệp thì sẽ không cho người khác bon chen vào,
hôm nay anh ta có thể mời cô ra ngoài ăn vằn thắn đã là khó rồi, đâu còn có
thể có cơ hội nữa?

Vằn thắn do người có tay nghề dày dạn kinh nghiệm nấu ra quả nhiên

không giống bình thường, từ vỏ đến nhân rồi đến nước dùng hay sốt gia vị,
toàn bộ đều vừa đúng đến ngon miệng, thêm một phần thì quá nhiều, bớt
một phần thì sẽ thiếu chút gì đó, giống như một mỹ nhân xinh đẹp, hoàn
mỹ đến mức như một tác phẩm nghệ thuật, trong lòng Lý Xuyên Dương,
Lâm Văn Trúc còn có sức hấp dẫn hơn món vằn thắn này.

Nhưng cô là người phụ nữ của tam thiếu.

Mắt Lý Xuyên Dương khẽ tối lại, ngón trỏ và ngón cái tay phải không

ngừng vân vê, sau đó, anh ta đưa ra một quyết định nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.