NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 239

Lâm Văn Trúc đi một mạch, bốn phía yên tĩnh, gió đùa với lá, lá khẽ đua

đưa.

Lúc nhìn thấy một người một ngựa, Lâm Văn Trúc kéo cương ngựa, cho

ngựa dừng lại, tính nết con ngựa này khá ôn hòa và nghe lời, nó ngoan
ngoãn đứng lại, cho đến khi Lâm Văn Trúc nhảy xuống ngựa.

Cô đi đến trước mặt người kia, hít sâu một hơi, “Đại thiếu”.

Diệp Khuynh Mặc quay người qua, nhìn cô trông ngoan ngoãn nghe lời,

trong mắt có vẻ tìm tòi kĩ và bỡn cợt, đưa cô đến bên cạnh Diệp Khuynh
Lăng, chẳng qua chỉ là chán mà thôi, hoặc là tìm chút không vui cho Diệp
Khuynh Lăng, nhân tiện nhắc nhở hắn một chút về chuyện xảy ra năm đó,
căn bản chưa từng nghĩ đến việc người phụ nữ này có thể làm được gì.

Đàn ông dưới vỏ bọc quyền lợi và thân phận, coi phụ nữ là công cụ để

lợi dụng, đồng thời cũng chướng mắt thứ công cụ này, khi công cụ này thật
sự làm ra được chút công trạng thì mới nhìn thêm mấy cái.

Diệp Khuynh Mặc vẫn thật sự muốn biết, người phụ nữ này có gì đặc

biệt, vậy mà thật sự có thể khiến Diệp Khuynh Lăng phá lệ vì cô, nghĩ đến
những tin đồn bên ngoài, Diệp Khuynh Mặc khẽ nhíu mày, lúc này ngay cả
hắn ta cũng không biết Diệp Khuynh Lăng đang chơi trò gì.

Diệp Khuynh Mặc không lên tiếng, lúc này Lâm Văn Trúc mới hơi

ngẩng đầu, “Đại thiếu, đại thiếu không nên xuất hiện vào lúc này”.

“Ồ?” Diệp Khuynh Mặc nhướng mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.