NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 249

“Vừa rồi tưởng là mình đã hoàn toàn học cưỡi ngựa được rồi, muốn thử

cảm giác chạy nhanh, kết quả ngã từ trên ngựa xuống, chân đập vào tảng đá
rất đau. Em muốn tự bò dậy, kết quả là không đứng vững được, chân lại
đau, lại ngã xuống.”

“Không biết gọi người?”

Lâm Văn Trúc ngẩn ra nhìn hắn, “Em quên mất”.

Diệp Khuynh Lăng lại cười, như cảm thấy thú vị, lại như cảm thấy dáng

vẻ ngây ngốc của cô buồn cười. “Khó trách Lý thiếu không tìm được em”.

Lâm Văn Trúc càng ngại, nếu Lý Xuyên Dương vào tìm cô, cô chỉ cần

gọi người, Lý Xuyên Dương nhất định sẽ đưa cô ra.

Diệp Khuynh Lăng nâng cằm cô, “Cưỡi ngựa mà còn có thể tự làm mình

bị thương, đúng là ngốc”.

“Đây là điều ngoài ý muốn.”

Diệp Khuynh Lăng tựa hồ như cười như không nhìn cô, “Vậy thì càng

ngốc. Nhưng mà điều buồn cười hơn là luôn có người coi người khác thành
kẻ ngốc, em cảm thấy loại người nào thì ngốc hơn?”.

“Người như em đi!”

“Hử?”

“Chỉ có thể ngốc thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.