NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 274

Thần sắc Lâm Văn Trúc hơi ngưng lại, cô đứng mấy giây.

Lúc này có tiếng ca u oán truyền ra, âm thanh rất nhẹ rất khẽ, dường như

chỉ là tiếng thở.

“Ai ở đây giả thần giả quỷ?” Lâm Văn Trúc cầm đèn lồng, đẩy cửa từng

gian phòng một, sau đó đi vào, tìm kiếm khắp nơi, tìm xong một gian, lại
tìm gian thứ hai, đẩy mỗi một cánh cửa ra rồi tìm.

Tất cả các phòng đều bị cô lần lượt đẩy ra, ngay cả nửa bóng người cũng

không có.

Cô đứng trong sân, “Lẽ nào thật sự có ma sao?”.

Ánh lửa cổ quái, ánh sáng cổ quái, còn cả tiếng ca cổ quái nữa.

Chương 29: Quan tâm

Đêm lạnh như nước, trong sắc đêm thâm trầm, Bích Lạc Hiên như bị bao

phủ trong sự âm u nhàn nhạt, như một biệt viện bị thời gian vứt bỏ, chủ
nhân thê lương rời đi, chỉ còn lại bụi bặm vô tận, sau đó là từng lời đồn
đáng sợ về viện này truyền ra.

Lâm Văn Trúc cầm đèn lồng, lẳng lặng nhìn chăm chăm mấy căn phòng,

mỗi cánh cửa đều bị cô mở ra, mỗi cánh cửa đều như hố đen đáng sợ u ám,
lại giống như một cái miệng khổng lồ, nhe nanh múa vuốt, tùy thời động
đậy, chờ đợi đồ ăn vô tri chui vào miệng.

Mỗi phòng đều đã bị kiểm tra, không có người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.