NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 353

“Vẫn không chịu nói?” Lâm Văn Trúc đổi sắc mặt.

Thái Họa cứng rắn hơn Bích Nhu rất nhiều, có lẽ cũng quá quen với cuộc

sống trốn chui trốn lủi thế này rồi, không muốn tiếp tục thỏa hiệp nữa.
“Lâm tiểu thư, nếu như cô nghe thì sẽ chết, cô vẫn còn muốn nghe sao?”.

“Không phải hai người vẫn sống tốt đấy ư?”

Thái Họa cười bi ai, “Đúng là sống tốt, chỉ có thể lấy danh nghĩa tam

thiếu phu nhân giả thần giả quỷ, khiến người khác không dám bén mảng
đến đây, lần cô và tam thiếu đến đây, tôi bị dọa đến mức kinh hồn bạt vía,
ngày ngày sống nhờ vào lương thực Bích Nhu mang đến, không dám ăn
nhiều, không dám ngủ nhiều…”.

Bích Nhu nghĩ đến cuộc sống mấy năm nay của mình và Thái Họa, nhịn

không được mà khóc thút thít, có ai muốn sống cuộc sống như thế cơ chứ?
Hai người họ giả thần giả quỷ dọa người khác, nhưng còn sợ người khác
phát hiện ra họ hơn.

Bích Nhu không dám lấy nhiều đồ trong nhà bếp, một khi quản gia bắt

đầu hỏi đến thì sợ vô cùng, chỉ có thể giảm bớt khẩu phần ăn của mình, lấy
cơm thừa thức ăn thừa ở nhà bếp, sau đó suy xét đến quy luật của nhà bếp,
cẩn thận không để người khác phát hiện ra mình, để không khiến người
khác chú ý tới việc mình đến Bích Lạc Hiên, mỗi lần đều mang rất nhiều
đồ, vậy thì có thể giảm bớt số lần đến Bích Lạc Hiên. Mùa đông còn tốt, cứ
đến mùa hè, thức ăn rất dễ hỏng, nhưng lại không thể tự nấu ăn ở Bích Lạc
Hiên…

Cuộc sống của Thái Họa còn khó khăn hơn, một mình ở Bích Lạc Hiên,

lúc đầu thì cả ngày đều khóc, sau đó thì tê liệt, cuối cùng thì đã từng có rất
nhiều lần kích động muốn chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.