NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 478

mấy món, Tiểu Trúc nhà tôi thích cần kiệm, không thích lãng phí, cho nên
gọi vừa đúng món”.

Chủ tịch Lý lập tức gập thực đơn lại, “Cứ thế này là được, thế này là

được… Lâm tiểu thư đúng là biết gọi món”.

Lâm Văn Trúc mím môi cười, thế này là không có gì để khen nhưng vẫn

phải khen sao? Vậy mà khen mình biết gọi món nữa.

Ở đây tốc độ mang đồ ăn lên vô cùng nhanh, sau khi thức ăn được bưng

lên, Lâm Văn Trúc bèn bắt đầu thưởng thức những món ăn ngon lành này,
hương vị tuyệt vời, cô ăn vui vẻ, sau đó thưởng thức Diệp Khuynh Lăng
bắt nạt người ta như thế nào.

Cho dù chủ tịch Lý kể nghèo kể khổ hay làm khó thế nào, Diệp Khuynh

Lăng cũng chỉ có một câu – Tôi hết tiền rồi, tôi muốn vay tiền.

Còn về thủ tục, lý do, những thứ đó đều không thể.

Không biết xấu hổ nhất là Diệp Khuynh Lăng còn thầm ám chỉ với chủ

tịch Lý, hi vọng tiến hành riêng tư, nếu người khác biết tam thiếu nhà họ
Diệp hắn không có tiền dùng, vậy thì mất mặt đến nhường nào chứ? Tốt
nhất là phải giấu phụ thân hắn nữa.

Gáy chủ tịch Lý toàn là mồ hôi.

Lâm Văn Trúc đúng là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Khuynh Lăng cường

quyền chèn ép người như thế, hành sự không có quy củ gì, tác phong không
khác gì phường lưu manh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.