NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 92

Khi cô lên sân khấu, lúc sát qua cô Lâm Vụ có ném lại một câu “Chúc

mừng”, bước chân Lâm Văn Trúc dừng lại, không khỏi nhìn Lâm Vụ một
cái.

Chúc mừng gì? Chúc mừng cô còn sống, hay là chúc mừng cô vẫn có thể

được nhiều người yêu thích như thế?

Hay là Lâm Vụ chúc mừng cô, đang hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Lâm Văn Trúc lên sân khấu hát, vừa mở miệng, rất nhiều người quả thực

đã ngây ra, không ngờ rằng cô sẽ hát khúc như vậy, có người lập thức tỏ ra
không thích, nhưng mọi người đều có thân phận địa vị, vẫn ngồi yên
thưởng thức.

Lý Xuyên Dương cũng là một trong số họ, mặc dù nói phòng bao thể

hiện địa vị nhất định, nhưng bởi vì nguyên nhân ở sân khấu, người ngồi
trong phòng bao ngược lại sẽ cách sân khấu hơi xa một chút, bởi thế hôm
nay anh ta đặc biệt lựa chọn ngồi ở dưới sân khấu. Vừa bắt đầu anh ta đã
ngây ra, không ngờ rằng hôm nay cô lại chọn ca khúc như thế, nhưng cũng
phải nói, giọng hát của cô rất độc đáo, cho dù là hát ca khúc vui vẻ như thế,
cũng có điểm đặc sắc của riêng cô.

Con người Lâm Văn Trúc trong xương cốt có sự lạnh lùng, nếu thật sự

phải hình dung, có lẽ chính là khí tiết của trí thức thời cổ, yên tĩnh bất
khuất, sự lạnh lùng này không làm bộ làm tịch một chút nào, có lẽ chính vì
thế, mới hấp dẫn những người ái mộ của riêng cô.

Lâm Văn Trúc thấy họ dường như không quá bài xích, mới thở phào một

hơi, cũng có thêm chút tâm tư nhìn về phía phòng bao khách quý.

Vừa nhìn, cô đã ngẩn người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.