NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 92

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 5

Tôi là đứa trẻ hơi chậm phát triển so với bạn bè cùng trang lứa, người tôi
nhỏ xíu và trông tôi vẫn như trẻ con. Tới tận năm mười bốn tuổi, tôi mới có
kỳ kinh nguyệt lần đầu tiên. Tôi còn nhớ rất rõ lúc chuyện này xảy ra bởi vì
khi đó tôi đang ở nhà ông ngoại, lau chùi cầu thang giúp ông. Tôi vội vã
chạy về nhà tìm mẹ tôi và đâm bổ vào Richard.
- Mày đi đâu đấy? - Ông ta hỏi.
- Con cần nói chuyện với mẹ, - Tôi nói và cố gắng để thoát khỏi ông ta vì
tôi không thể nào thổ lộ bất cứ chuyện gì riêng tư của tôi với ông ta cả.
- Mày muốn nói chuyện gì với mẹ mày? - Ông ta vẫn muốn biết cặn kẽ. Tôi
không bao giờ được nói chuyện với mẹ cho tới khi tôi nói cho ông ta biết
tôi tìm bà vì việc gì. Tôi đoán là ông ta luôn đề phòng nhỡ đâu tôi sẽ buột
miệng nói ra những bí mật giữa tôi với ông ta .
- Đây là những chuyện của phụ nữ, - Tôi nói, hy vọng ông ta sẽ chấp nhận
và để tôi đi .
- Ồ được rồi, - Ông ta đáp lại, dường như không chỉ đột nhiên đoán ra được
tôi đang định nói về vấn đề gì mà còn tỏ ra quan tâm một cách đặc biệt. -
Hãy vào trong kia đi, quý cô, - Ông ta nói, đẩy tôi vào phòng khách và hét
gọi mẹ tôi xuống.
Họ đặt tôi nằm trên ghế sofa và gọi em trai tôi đi lấy một cái gối để đỡ đầu
và chân tôi.
- Đi lấy cho con bé một miếng Doctor White s.
Mẹ tôi nói và Richard hối hả chạy tới cửa hàng.
- Giờ con đã trở thành phụ nữ rồi, - Họ không ngừng thốt ra câu đó, bắt tôi
dù thế nào cũng không được làm việc ráng sức quá.
Họ cho tôi nghỉ học vài ngày khi tôi vẫn "đang trở thành phụ nữ" và tôi
nghĩ điều đó thật tuyệt. Giá như tôi biết rằng chu kỳ kinh nguyệt của tôi
những tháng tiếp sau đó kinh khủng như thế nào thì tôi đã chẳng háo hức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.