NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 225

sổ. Họ nghe một tiếng la đâu đó ở trên đầu giọng một người đàn bà, và
leamas khẽ gắt: “Ồ, câm miệng đi!” trong lúc chàng loạng quạng quẹo xe
về bên phải và gần như đến ngay một con đường cái. Chàng hỏi:
- Lối nào?
- Chạy thẳng… qua khỏi tiệm thuốc… ở giữa tiệm thuốc và bưu cục… đây
rồi!
Gã đàn ông đang ngã người tới trước đến nỗi mặt y ngang với mặt họ. Y
vươn cánh tay qua khỏi Leamas để chỉ đường, đầu ngón tay dí lên mặt kính
trước. Leamas rít lên:
- Lui lại. Cất tay đi. Tôi làm sao có thể thấy đường nếu anh anh cứ chỉ trỏ
lung tung như vậy.
Gài số một, chàng lái xe vọt qua con đường rộng. Liếc mắt về bên trái,
chàng sửng sốt trông thấy Cổng Brandeuburg cách xa chừng ba trăm thước,
và đám quân xa âm hiểm ngay dưới chân cổng.
Leamas bỗng hỏi:
- Mình đang đi đâu?
- Gần đến rồi, bây giờ anh hãy chạy chầm chậm… Bên trái, bên trái, chạy
qua bên trái.
Nghe tiếng y kêu, Leamas vội vàng bẻ quặt tay lái vừa kịp và họ qua một
cổng tò vò vào một cái sân. Phân nửa các cửa sổ đã bị mất hoặc bị bít lại
bằng ván. Nhiều khung cửa tối tăm như những cái miệng đang há hốc ra
với họ. Ở cuối sân là một cánh cổng đã được mở sẳn.
Gã đàn ông khẽ bảo bằng một giọng hối hả trong bóng tối:
- Chạy qua cổng đó, rồi quẹo ngay bên mặt. Anh sẽ thấy một ngọn đèn
đường ở bên mặt. Ngọn đèn kế đó đã bị bể. Khi đến ngọn thứ hai này, anh
hãy tắt máy và cho xe theo đà chạy tới một vòi nước cứu hỏa. Chính chỗ
đó.
- Sao anh không tự lái lấy?
- Y bảo anh phải lái xe, như thế sẽ đỡ nguy hiểm hơn.
Họ qua cổng và quẹo gấp về phía tay mặt, chạy vào một con đường phố
chật hẹp và tối om.
- Tắt đèn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.