NGƯỜI VIỆT - CHỦ NHÂN CỦA KINH DỊCH VÀ CHỮ VUÔNG - Trang 105

bận gì hoặc là Ngọc Hoàng giận gì trần gian mà ra phúc họa, ai ngờ lên đây
mới biết Ngọc Hoàng và các tướng nhà trời ngủ quên không nhớ đến việc
làm mưa cứu muôn vật muôn loài dưới trần thế... Chúng tôi phải lên tận đây
đánh thức Ngọc Hoàng, xin Ngọc Hoàng làm mưa ngay cho trần gian được
nhờ.

Thấy Cóc nói giọng oai phong và bạn bè Cóc lại đằng đằng sát khí, Ngọc

Hoàng vội cuống quýt chống chế:

- Cóc với ta là chỗ thân thích, việc gì mà cậu phải mất công đến như vậy,

ta sẽ sai thần mưa, thần gió xuống hạ giới làm mưa ngay bây giờ... Cậu Cóc
có bằng lòng thế không nào.

Cóc gật gù thưa:
- Muôn tâu Ngọc Hoàng trần gian được một trận mưa cứu khát thì còn gì

bằng nữa... Anh em tôi vô cùng đội ơn Ngọc Hoàng... Nhưng nếu ở hạ giới
mà hễ bị hạn hán là bọn anh em chúng tôi lại lên đây kêu với Ngọc Hoàng
đấy.

Nghe Cóc hẹn lại lên thiên đình, Ngọc Hoàng hoảng hồn rối rít lắc đầu

xua tay:

- Thôi khỏi, thôi khỏi phải bận đến cậu như thế... Chỗ cậu và ta là tình

thân thích, cậu chả nên bầy vẽ vất vả mệt nhọc như vậy làm gì. Cậu không
phải lên thiên đình nữa... Khi nào có hạn hán cậu muốn ta làm mưa, cậu chỉ
cần ngồi dưới đất nghiến răng là ta nghe thấy liền.

Ðể chứng tỏ lòng thành thật không lật lọng của mình, Ngọc Hoàng sai

thần Mưa bay xuống phun mưa. Té ra là thần Mưa lo rong chơi, tối về đắp
chăn ra ngủ, quên không làm mưa, bị Ngọc Hoàng Thượng đế trách mắng.
Thần Mưa làm mưa xong thì Ngọc Hoàng đưa Cóc cùng các bạn về hạ giới.
Cơn mưa cứu hạn làm cây cối tươi tốt, muôn loài nhảy múa chào đón anh
em Cóc trở về. Từ đó hễ Cóc nghiến răng là trời lập tức đổ mưa nên đồng
dao của trẻ nhỏ ngàn năm vẫn có câu hát rằng:

Con Cóc là cậu ông Trời

Ai mà đánh nó thì Trời đánh cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.