NGƯỜI VIỆT - CHỦ NHÂN CỦA KINH DỊCH VÀ CHỮ VUÔNG - Trang 24

Phân tích ngữ âm của các từ Nòng Nọc – Chão Chàng - Ễnh Ương, ta thấy
rõ người xưa đã có í chỉ sự phân hóa tách bạch của hai nghi Âm Dương. Ban
đầu là N+òng N+ọc, Ch=ão Ch+àng, hai phụ âm đầu giống nhau, có nghĩa là
có chung cội nguồn – Thái cực, nhưng đến Ễnh Ương thì mất phụ âm đầu,
điều này chỉ ra rằng đến đây hai nghi Âm Dương tách ra riêng biệt. Do đó
khi ký âm lại bằng chữ tượng hình người xưa cũng đã thực hiện đúng với
tinh thần này. Âm Dương

陰 陽 cả hai chữ đều mang bộ Phụ 阝tương đương

với phụ âm đầu N – Ch, nhưng khi phát âm thì đã ẩn mất phụ âm đầu, có
nghĩa là chữ thì có kí hiệu của phụ âm đầu nhưng phát âm thì không, nhằm
chỉ sự phân hóa; đồng thời hai chữ Âm Dương hay Ễnh Ương cũng được
thành lập như các cách bói toán mà như đã thể hiện trong chữ Quái – Từ hữu
hình đến vô hình. Tuy nhiên trong quá trình phát triển thành quả văn hóa
Diệc - Dịch và chữ Vuông, người Việt đã thay nó bằng một con chữ khác có
tự dạng tương tự. Lí do có thể là vì từ Ễnh Ương không bảo đảm cho cả hai
nghĩa vừa hữu hình vừa vô hình, vì trong chữ - Ễnh Ương thì mất phụ âm
đầu, hoàn toàn vô hình, còn - Âm Dương thì một mất, một còn để chỉ sự
tương phản, đối kháng, qua đây ta thấy người xưa đã suy nghĩa rất kĩ, không
phải chỉ là vấn đề triết lí trong tư tưởng mà còn trong con chữ nữa. Cụ thể
như sau:
Hai chữ Âm Dương đang sử dụng hiện nay:

陰 陽

陰 - Âm = Không có phụ âm đầu = Vô hình = Tối.
陽 - Dương = Có phụ âm đầu = Hữu hình = Sáng.
Theo tôi hai chữ Ễnh Ương ban đầu của người Lạc Việt là như thế này.

Đọc chiết tự theo âm Hán Việt.

Ễnh:

=

阝Phụ + 奚 Hề.

Ương:

=

阝Phụ + 易 Dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.