NGƯỜI VIỆT TỪ NHÀ RA ĐƯỜNG - Trang 75

36

VIỆC CỎN CON

K

hông phải lúc nào cuộc đời cũng thông đồng bén giọt, cho ta hoàn

toàn thoả mãn trong niềm vui. Vào hàng phở, ta gọi bát phở bò chín mà nhà
hàng lại bưng ra bát phở tái còn đỏ lòm. Trục trặc mất rồi, mất vui đi nhiều
lắm. Đi may chiếc áo, thợ cắt nhầm, kích cái nách không mặc được nhưng
cô thợ may lại bảo rằng cứ mặc rồi nó sẽ dãn ra là vừa. Thật không thể vừa
lòng với lời bào chữa ấy. Vào nhà hát lớn xem buổi biểu diễn nghệ thuật,
ghế có số, ta vào đã thấy có người ngồi đúng số ấy rồi. Người bán vé nhầm
nên bán trùng số. Đôi khi đi tàu hoả đường dài, vé có số, ta cũng gặp
trường hợp bán trùng số ghế như thế. Phiền thật, chả lẽ sẽ đứng suốt vài
trăm cây số. Trục trặc mất rồi, mất vui đi nhiều lắm. Ta dễ nổi cáu, nặng lời
vì nỗi mất vui ấy.

Thật dễ chịu được nhà tàu nói lời xin lỗi, dàn xếp bằng cách mang cho ta

cái ghế nhựa ngồi tạm để chờ người khách kia xuống tàu hoặc có chỗ trống
khác. Nhưng sẽ khó chịu hơn, bực mình hơn nếu nhà tàu lạnh lùng, bảo ta
cứ đứng chờ và bỏ đi mất hút hàng giờ đồng hồ không một lời xin lỗi.

Ta làm người hành khách phải hứng chịu nỗi trục trặc ấy, ta sẽ giải quyết

sao đây? Khó chứ. Mỗi người tuỳ theo tính cách mà có phản ứng khác
nhau, dù không hề có ai được tập dượt cho quen nó bởi nó là hy hữu, là
hiếm gặp, là lâu lắm mới xảy ra một đôi lần.

Bà nội tướng đảm đang của ta ở nhà khéo léo thế mà cũng còn có hôm

cơm khô cơm nhão, huống chi người bán vé tàu mỗi ngày tiếp xúc với hàng
ngàn lượt hành khách, chuyện sơ ý, nhầm lẫn rất đáng được khoan dung độ
lượng mới phải. Và ông trưởng tàu, anh chị trưởng toa, tuy không phải lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.