NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 275

biết rằng hôm nay chính là ngày đó, rằng tất cả những ngày trước kia chỉ là
con đường dẫn đến hôm nay.

Yates liếc nhanh vào tấm ảnh trên bàn. Đó là một bức ảnh gia đình anh ta.
Bess, ba đứa con. Bây giờ, bọn trẻ đang tuổi vị thành niên, và không người
cha nào được huấn luyện đầy đủ để chuẩn bị cho chuyện đó. Yates ngồi yên
trên ghế. Anh ta mặc bộ đồng phục bình dị của mình, quần ka ki, không tất,
áo polo sáng màu.

Cal Dollinger đứng bên bàn và đợi. Cal có vóc dáng khổng lồ - cao 6 feet 7
và nặng gần 300 pound(1). Adam và Cal chơi với nhau đã lâu rồi, từ hồi
tám tuổi khi họ lần đầu tiên gặp nhau ở lớp ba trường tiểu học Collingwood
do bà giáo Colbert làm chủ nhiệm. Nhiều người gọi họ là Lenny và George,
theo tên các nhân vật trong Of Mice and Mencủa Steinbeck. Chuyện đó
cũng có phần đúng, Cal cũng to lớn và khỏe đến mức không tin được, trong
khi Lenny là người dịu dàng thì Cal hoàn toàn không. Anh ta là một tảng
đá, cả về thể chất lẫn tình cảm. Anh ta có thể chu đáo và dịu dàng tột độ
nhưng anh ta không bao giờ quan tâm đến ai nhiều.

Nhưng sự gắn bó của họ còn mạnh mẽ hơn thế. Quen nhau quá nhiều năm
kéo nhau ra khỏi quá nhiều đống lửa, người ta trở nên hai như một. Cal có
thể là người tàn nhẫn, không phải nghi ngờ chuyện đó. Có điều cũng như
đa số người có tính bạo lực, đó là vấn đề trắng và đen. Nhưng người trong
khoảng trắng rất nhỏ của anh ta - vợ, các con, Adam, gia đình Adam - anh
ta bảo vệ đến hơi thở cuối cùng. Phần còn lại của thế giới thì đen và chết
cứng, một cái nền xa xăm.

Adam Yates đợi, nhưng Cal còn có thể đợi lâu hơn.

- Chuyện gì thế? - Cuối cùng Adam hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.