NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 462

đều quý bà. Tất cả mấy người bọn em đều nói đến một ngày nào đó có thể
thoát ra được - chúng em chỉ nói về chuyện đó. Em kể cho bà và Kimmy về
chuyện gặp anh. Về ý nghĩa của cái đêm đó đối với em. Họ đều lắng nghe.
Chúng em đều biết chuyện đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra, nhưng dù sao đi nữa
thì họ vẫn cứ lắng nghe.

Có tiếng động vọng vào từ ngoài phòng. Một tràng khóc mơ hồ. Olivia
quay ra hướng đó.

- Chỉ là Ethan thôi. - Matt nói.

- Nó có hay như thế không?

Họ chờ đợi. Căn nhà lại chìm vào yên lặng.

- Một hôm em cảm thấy trong người rất yếu, - Olivia nói, giọng nàng đã
chuyển thành đều đều xa vắng. - Chẳng phải chúng cho nghỉ phép gì đâu,
nhưng em buồn nôn quá không đứng nổi, và vũ nữ ói trên sàn nhảy không
ích lợi gì cho chuyện làm ăn. Vì Clyde và Emma không có ở đó, em hỏi xin
thằng cha gác cửa. Hắn nói em đi được. Thế là em đi bộ về trại tù - bọn em
gọi khu nhà lưu động như vậy. Lúc đó là gần ba giờ trưa. Mặt trời vẫn còn
gay gắt. Em gần như cảm thấy da mình bị nướng chín vậy.

Rồi Olivia mỉm cười vẻ đăm chiêu.

- Anh biết cái gì là kỳ quặc không? Em muốn nói là ừ thì cả câu chuyện
đều kỳ quặc, nhưng anh biết cái gì mới nảy ra trong đầu em không?

- Cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.