NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 465

thấy. Đầu em bật về phía sau. Em té ngửa và đè lên mình Cassandra - đó có
lẽ là đoạn tệ nhất. Đè ngay lên xác cô ta. Da cô ta thật nhũn và lạnh giá. Em
cố bò khỏi mình cô ta. Máu cứ vậy chảy xuống miệng em…

Olivia dừng lại, hớp không khí, cố lấy lại hơi thở.

Chưa khi nào Matt thấy mình bất lực như vậy. Anh không củ động, không
nói năng gì. Anh chỉ để yên cho nàng tự trấn tĩnh.

- Clyde xông tới và nhìn xuống em. Mặt hắn… em muốn nói, hắn hay có
cái kiểu cười nhếch mép. Em đã thấy hắn tát Emma Lemay nhiều lần. Em
biết chuyện này nghe rất lạ tai với anh. Tại sao chúng em không hành động
gì? Nhưng những trận đánh đập của hắn không phải chuyện hiếm hoi. Nó
đã trở thành bình thường. Anh phải hiểu chuyện đó. Đó là cuộc đời duy
nhất mà mỗi người bọn em biết đến.

Matt gật đầu, một hành động có cảm giác hoàn toàn không thích đáng,
nhưng anh hiểu cách nghĩ đó. Nhà tù cũng đầy rẫy luận điệu này - khi điều
kinh khủng đã trở thành quy luật thì những chuyện người ta làm đó không
còn là kinh khủng nữa.

- Dù sao thì cái kiểu nhếch mép ấy đã biến mất, - Olivia nói tiếp. - Nếu anh
cho rằng rắn đuôi chuông hung dữ thì đúng là anh chưa gặp Clyde Rangor.
Nhưng lúc đó, đứng bên cạnh em, hắn có vẻ hoảng sợ. Hắn thở rất mạnh.
Có vết máu trên áo hắn. Sau lưng hắn - và đây là một cảnh em không bao
giờ quên được - Emma đứng yên, đầu cúi xuống. Em nằm đó, đang chảy
máu và bị thương, và nhìn ra phía sau tên điên cuồng đang giơ nắm đấm đó
để hướng tới chỗ một nạn nhân khác của hắn. Nạn nhân thật sự của hắn, em
nghĩ vậy. “Cuộn băng để đâu?” Clyde hỏi em. Em không hiểu hắn hỏi gì.
Hắn giậm mạnh lên chân em. Em rú lên vì đau. Rồi Clyde hét lên: “Mày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.