NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 528

- À không có ý lăng mạ gì, nhưng câu trả lời là chính cô đúng không?
Chuyện đó chẳng có gì sai cả. Cô nghĩ đến bản thân mình. Rất bình thường.
Mọi người độc thân đều như vậy. Cô thức dậy và nghĩ không biết hôm nay
mình muốn làm gì. Chắc chắn, cô có thể chăm sóc một bậc cha mẹ già yếu
hay gì đó. Nhưng nó thế này. Khi cô có một đứa con, cô không bao giờ là
số một nữa. Đã có người quan trọng hơn cô. Nó làm thay đổi quan niệm
của cô. Phải như vậy Cô nghĩ cô biết về chuyện bảo vệ và phục vụ. Nhưng
đến khi cô có gia đình…

- Chuyện này có dẫn đến đâu không?

Adam Yates cuối cùng cũng dừng trò tiếp xúc bằng mắt.

- Tôi có một đứa con trai, tên là Sam. Đến giờ nó đã mười bốn tuổi rồi.
Năm lên ba nó bị viêm màng não. Chúng tôi đã nghĩ nó có thể chết. Nó ở
trong bệnh viện, trên một chiếc giường lớn như thế này. Chiếc giường quá
lớn với nó, cô biết không? Giống như nó sắp bị nuốt chửng vậy. Còn tôi tôi
chỉ biết ngồi cạnh nó và chứng kiến bệnh tình nó càng ngày càng tệ.

Anh ta hớp một hơi thở và nuốt vào một cách khó khăn. Loren để cho anh
ta có đủ thời gian.

- Sau mấy tiếng đồng hồ, tôi bế Sam lên và ôm nó trong tay. Tôi không
ngủ. Tôi cũng không buông nó ra. Tôi cứ ôm nó như vậy. Vợ tôi nói cứ như
vậy suốt ba ngày. Tôi cũng không biết. Tôi chỉ biết nếu mình giữ Sam trong
tay, nếu tôi tiếp tục trông chúng nó, thì thần Chết không đoạt nó từ tay tôi
được.

Giọng Yates như sắp lạc đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.