NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 714

đống tiền. Chúng ta sẽ bỏ trống cậu và mình - đúng như chúng ta đã bàn
trước. Rồi cũng phải đến lượt chúng ta, cậu hiểu không? Rồi khi mình trở
về nhà, có kẻ đã giết cậu…

- Suốt thời gian đó, bao nhiêu năm trời, cậu… - Olivia lại cảm thấy trái tim
tan vỡ hệt như ngày nào. - Cậu tự kết tội cậu vì cái chết của mình.

Kimmy cố lắm mới gật đầu được.

- Mình rất tiếc, Kimmy.

- Khi biết cậu còn sống, mình đã đau xót biết bao. Cậu hiểu không? Mình
đã yêu cậu biết bao.

Olivia hiểu. Anh thương xót, không phải chỉ cho người chết, mà cho chính
anh, cho cái anh có thể đã thành. Anh nghĩ người bạn tốt nhất của anh,
người duy nhất anh có thể cùng mơ ước… anh nghĩ cô ấy chết vì lỗi của
anh. Anh sống với mặc cảm ấy suốt mười năm trời, rồi đến một ngày biết ra
được đó là một sự dối trá…

- Chúng ta có thể sửa chữa được chuyện đó mà, - Olivia nói.

Kimmy vươn thẳng người lên.

- Nhìn mình xem.

- Mình muốn giúp cậu.

Có tiếng đập mạnh vào của.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.