NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 184

Nhưng radar càng di chuyển lâu, mắt và tri giác càng quen thuộc với khung
cảnh xung quanh thì các nhà du hành càng khám phá ra nhiều chi tiết thú
vị.

Chẳng hạn, mọi người đều ngạc nhiên nhận thấy có những lối đi hẹp giữa
bức tường cỏ tạp dày đặc. Chúng vừa phẳng lại vừa thẳng đến nỗi ta chợt
nghĩ rằng, ngoài con người ra, không một sinh vật nào có thể mở được
những lối đi như vậy.

– Chẳng khác gì những con kênh trên sao Hỏa cả. – Iuri nghĩ thành tiếng,
nhưng không ai góp chuyện.

– Lạ thật, cỏ ở đây sao mà cao đến thế? – Zed chậm rãi nói, vẻ nghĩ ngợi.

Đến bây giờ mọi người mới nhận thấy cỏ trên lục địa của hành tinh Bình
Minh Đỏ này cao thật, phải đến hai mét, có khi còn đến ba mét nữa là khác.

Kvat hỏi: – Đây là những con đường chăng?

Ten trả lời: – Theo tớ thì không phải. Cậu thấy đấy, ở đáy những con kênh
cỏ này, thân cỏ bị giẫm đứt. Cứ như có ai đã cắt chúng … hoặc là gặm ấy

Zed nhận xét thêm: – Nhưng ta không thấy cỏ đã cắt đổ ở đâu cả. Nếu đây
là những con đường thì cỏ phải nằm hai bên vệ đường chứ? Vậy mà không
thấy?

Họ lại nhìn đám cỏ tạp, nhưng không thấy gì đáng nghi ngờ cả.

Trên nền trời đã sáng sủa hơn, thấp thoáng một cái bóng to tướng và kỳ
quái. Nó vừa vẫy vẫy cặp cánh lớn hình tam giác, vừa từ từ bay qua thảo
nguyên như miễn cưỡng rồi biến mất.

Theo dõi cái bóng kỳ quái ấy, mọi người thấy ở xa xa, gần như tận chân
trời, có những cây đứng trơ trọi, nhưng trông to lớn và xum xuê như một
khu rừng nhỏ. Song đây đúng là những cây riêng biệt thật. Vì trên nền trời
chỉ thấy hiện lên một thân cây thôi. Sau đó, khi radar quay đi, trên màn ảnh
hiện lên toàn bộ đám cành lá rậm rạp như một khu rừng nhỏ của những cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.