NGUỒN CỘI - Trang 188

“Tư lệnh?” Fonseca hỏi, nghe rất ngập ngừng. “Tôi xin lỗi, thưa ngài,

nhưng tôi có tin xấu về việc đó. Có vẻ như cô Vidal và tay giáo sư người Mỹ
đã rời tòa nhà,” anh ta ngừng lại “mà không có chúng tôi.”

Garza suýt đánh rơi điện thoại. “Sao cơ, cậu… nhắc lại được chứ?”
“Vâng, thưa ngài. Cô Vidal và Robert Langdon đã trốn khỏi tòa nhà. Cô

Vidal cố tình bỏ lại điện thoại để chúng tôi không thể truy theo. Chúng tôi
không rõ họ đã đi đâu.”

Garza nhận thấy quai hàm của mình trễ xuống, và lúc này hoàng tử đang

chằm chằm nhìn ông với vẻ quan tâm thấy rõ. Valdespino cũng đang
nghiêng tai nghe ngóng, đôi lông mày của ông ta nhướn cong vẻ quan tâm
không lẫn vào đâu được.

“A ha… tin tuyệt vời đấy!” Garza đột nhiên buột miệng, gật đầu đầy chắc

chắn. “Làm tốt lắm. Chúng tôi sẽ gặp tất cả các cậu tại đây vào tối muộn
hôm nay. Chỉ cần xác nhận các giao thức thông tin liên lạc và an ninh thôi.
Khoan một chút nhé.”

Garza bịt điện thoại và mỉm cười với hoàng tử.
“Tất cả đều ổn. Thần xin được sang phòng khác để sàng lọc các chi tiết và

cũng để các ngài nói chuyện riêng tư một chút.”

Garza miễn cưỡng để hoàng tử lại một mình lại với Valdespino, nhưng

đây không phải một cuộc gọi ông có thể tiếp nhận trước mặt bất kỳ ai trong
số họ, vì thế ông đi sang một phòng ngủ dành cho khách, bước vào trong và
khép cửa lại.

¿Qué diabios ha pasado?” ông rít lên trong điện thoại. Xảy ra chuyện

chết tiệt gì thế?

Fonseca thuật lại câu chuyện nghe hết sức kỳ quái.
“Đèn đóm tắt hết à?” Garza vặn lại. “Một cái máy tính giả làm nhân viên

an ninh và cung cấp cho các anh thông tin sai à? Tôi cần xử lý chuyện đó
như thế nào đây?”

“Tôi biết là rất khó hình dung, thưa sếp, nhưng chính xác đó là những gì

đã xảy ra. Những gì chúng tôi đang cố tìm hiểu là tại sao cái máy tính lại có
sự thay đổi đột ngột.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.