NGUỒN CỘI - Trang 350

Nàng liếc nhìn xuống tấm thẻ, lật nó lại và đọc phần chữ phía sau.
Sau đó, với vẻ không tin nổi, Ambra đọc lại.
Khi mắt nàng nhìn trở lại Langdon, đôi mắt ấy tràn đầy hy vọng.
“Như tôi nói,” Langdon mỉm cười nói, “tôi nghĩ chúng ta nên tới đó.”
Vẻ phấn khích của Ambra tan biến nhanh như lúc mới xuất hiện. “Vẫn

còn một vấn đề. Thậm chí nếu chúng ta tìm được mật khẩu của anh ấy…”

“Tôi biết - chúng ta đã mất cái điện thoại của Edmond, nghĩa là chúng ta

không có cách nào tiếp cận Winston và liên lạc với cậu ấy.”

“Chính xác.”
“Tôi tin tôi có thể giải quyết vấn đề đó.”
Ambra nhìn ông vẻ hoài nghi. “Sao cơ?”
“Tất cả những gì chúng ta cần là định vị chính Winston - cái máy tính

thực mà Edmond kiến tạo. Nếu chúng ta không còn tiếp cận được Winston
từ xa, chúng ta sẽ phải mang mật khẩu tới cho đích danh Winston.”

Ambra trân trân nhìn ông như thể ông hóa dại.
Langdon nói tiếp. “Cô kể với tôi Edmond kiến tạo Winston tại một cơ sở

bí mật.”

“Vâng, nhưng cơ sở đó có thể là bất kỳ đâu trên thế giới này!”
“Không hề. Nó ở ngay Barcelona đây thôi. Phải là vậy. Barcelona là

thành phố nơi Edmond sống và làm việc. Và kiến tạo cỗ máy thông minh
nhân tạo này là một trong những dự án gần đây nhất của cậu ấy, cho nên
Edmond sẽ kiến tạo Winston tại đây mới là hợp lẽ.”

“Anh Robert, cho dù anh có đúng đi nữa thì anh cũng đang mò kim đáy

bể đấy. Barcelona là một thành phố rộng lớn. Sẽ không thể nào…”

“Tôi có thể tìm ra Winston,” Langdon nói. “Tôi tin chắc vậy.” Ông mỉm

cười và ra hiệu về phía những ánh đèn thành phố bên dưới họ. “Việc này
nghe điên khùng nhưng nhìn khung cảnh Barcelona từ trên không lúc này
giúp tôi nhận ra một điều…”

Giọng ông nhỏ lại khi ông nhìn ra cửa sổ.
“Anh nói rõ thêm được không?” Ambra hỏi đầy vẻ mong đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.