“Cái thang này,” Langdon nêu ý kiến. “Tôi hạ nó xuống nhé?”
“Không,” Winston nói. “Edmond cố tình bố trí nó ở đó từ rất lâu rồi.”
“Tại sao vậy?” Ambra hỏi.
“Như quý vị có thể biết rồi, Edmond xem thường thói mê tín dưới mọi
hình thức. Ông ấy đi qua bên dưới chiếc thang hàng ngày trên đường tới chỗ
làm - một cách chế nhạo thần thánh. Hơn nữa, nếu có vị khách hay kỹ thuật
viên nào không chịu đi qua bên dưới cái thang này, Edmond đều tống khứ họ
ra khỏi tòa nhà.”
Lúc nào cũng có cơ sở. Langdon mỉm cười, nhớ lại chuyện Edmond từng
công khai mắng ông vì ‘cầu may
’. Robert, trừ phi thầy là một tín đồ Druid
bí mật vẫn còn gõ lên những thân cây để đánh thức chúng dậy, nếu không
xin hãy vứt cái thứ mê tín ngu ngốc ấy vào quá khứ cho rồi!
Ambra dấn tới, khom người xuống và chui qua bên dưới thang. Với một
chút lo lắng phải thừa nhận là phi lý, Langdon làm theo.
Khi họ qua mé bên kia, Winston hướng dẫn họ đi vòng qua một góc nhà
tới một cánh cửa an ninh rất lớn có hai máy quay và một máy quét sinh trắc
học.
Một tấm biển làm bằng tay treo bên trên cửa: Phòng 13.
Langdon nhìn con số khét tiếng rủi ro ấy. Edmond lại chọc tức thần thánh
một lần nữa.
“Đây là lối vào phòng thí nghiệm của ông ấy,” Winston nói. “Ngoài
những kỹ thuật viên được thuê giúp Edmond kiến tạo nó, rất ít người được
phép tiếp cận.”
Nói xong, cánh cửa an ninh phát ra tiếng ì ì rất to và Ambra không bỏ lỡ
thời gian nắm lấy tay nắm và gắng kéo cho nó mở ra. Nàng bước một bước
qua ngưỡng cửa, dừng sững lại, và đưa tay lên bưng miệng há to đầy thảng
thốt. Khi Langdon nhìn vượt qua nàng hướng vào điện thờ của nhà thờ, ông
hiểu ngay phản ứng của nàng.
Gian phòng lớn rộng thênh thang của nhà nguyện bị choán hết bởi một
buồng thủy tinh lớn nhất mà Langdon từng thấy. Khu vực quây kín trong