NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 163

- Chị Chín...chị đã cứu em...

Chín Huyền nhếch mép cười:

- Thôi, thôi, Sáu đi ngay đi!

Sáu như nghẹn ngào:

- Nhưng...nhưng được thoát nạn mà lại gieo vạ cho chị, đang tâm sao

được!

Ngọn gió rét lùa vào hai chân Chín Huyền càng tê buốt. Nàng rùng

mình. Nàng chợt nghĩ đến cái cấp bách, nguy kịch của ngày mai khi người
tuần tổng thức dậy thấy mất Sáu Lẹm cằm và nhận ra nàng là vợ Tư Lung
Thiên.

Nàng sẽ cãi chữa cho mình bằng cách gì? Khó lắm!... Hay đành chịu

để cho người ấy khóa tay mình? Nàng sẽ phải kéo lê cái thân ốm yếu tới cái
nơi đầy ải bó buộc: đề lao.

Sáu Lẹm cằm đã cất tiếng:

- Hay là chị cùng "chuỗn" với tôi? Mà nếu chị đau tê không đi được

thì để tôi cõng chị?

Chín khẽ thở dài:

- Còn hai đứa nhỏ tôi sẽ bỏ lại cho ai?

- Thì bế cả chúng nó đi.

Chín lắc đầu:

- Chú gầy như cò hương, mang thân mình còn chả nổi, làm sao đèo

thêm được tôi với hai đứa bé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.