NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 273

- Mà lần này vào Hỏa lò là lần thứ tư.

"Một buổi tối, Cai trại chống án và tôi lôi một người lính khố xanh ở

trên mạn ngược chống án về... ra khảo thuốc phiện. Cứ theo lời tên "tiểu
yêu" thì "so" này giấu "ken' ở trong áo bông. Chúng tôi đã kiểm soát rất kỹ
lưỡng cái áo ấy mà không tìm thấy thuốc phiện, mãi sau phải dùng đến
cách cuối cùng là bóp cổ hắn tới lúc gần tắt thở.

"Bất đắc dĩ, hắn xé cái áo bông, lấy lần lót trong tẩm thuốc phiện đưa

cho chúng tôi. Tưởng thế đã yên thân, ngờ đâu vì chúng tôi chia nhau
không đều, đâm ra đánh nhau làm ồn ào cả trại, nên hắn bị phạt lây vào xà
lim Lô cốt.

"Hai hôm sau Cai trại hết hạn tù được tha. Trong xà lim chỉ còn tôi với

người lính ấy".

Đến đây Chín dừng lời nói, chép miệng, buông một tiếng thở dài. Hắn

cảm thấy người thiệt mệnh đương ủ rũ tiến đến gần mình. Vội vung mạnh
tay để xua đuổi cái ảo tưởng gớm ghiếc kia, Chín lấy hết can đảm nói tiếp
theo kẻo Chó Mực giục giã.

- Tội nghiệp người lính ấy! Luôn luôn hắn than phiền: "Trời không có

mắt" và oán trách chúng tôi đã làm cho hắn bị vào xà lim Lô cốt. Hắn bị
phạt cũng chẳng qua vì tôi, rồi chết cũng vì tôi!

Chín Khấu bó lại ngồi yên lặng rồi hắn nói tiếp theo:

- Từ hôm bị cùm, hắn bỏ cả cơm, suốt ngày chỉ khóc. Hễ khi nào cơn

nghiện nổi lên hắn lại gờm gờm nhìn tôi như muốn xé tan xác tôi ra. Trước,
tôi để tâm giận hắn, sau, thấy hắn vì không có thuốc nuốt nên ốm yếu quá,
tôi động lòng thương hại. Lắm lúc tôi phải nâng giấc hắn, chăm nom nước
nôi cho hắn, nhưng hắn vẫn ra dáng không bằng lòng, còn tôi, càng thêm sợ
sệt, không hiểu tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.