NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 989

rồi òa lên khóc, đoạn kể tất cả khúc nhôi, nguồn cơn nông nỗi hơn hai mươi
năm nay...

... Về triều, Bao Công đã hạ trát bắt Quách Hòe, lập một phiên tòa lấy

cung rất là đặc biệt, rồi xử tử tội phạm.

A! Công lý đã xuống kiệu. Công lý phải khom mình, bỏ mũ, quỳ gối

để được đến với Chân lý và nghe Chân lý lên tiếng. Và Công lý đã tìm ra
Chân lý.

Ngày ngày tôi đã cắp chiếu cùng bà tôi, sáng đi lễ, chiều đi chầu ở nhà

thờ. Cùng bà tôi, tôi còn nguyện kinh buổi trưa và đọc kinh buổi sáng, buổi
tối ở ngay nhà nữa. Nhưng cả những lúc nguyện kinh Đức Chúa Thánh
thần, ngắm Mười lăm đàng thánh giá, đọc các kinh Vực sâu, Lạy nữ vương,
vân vân, hay lúc theo bà tôi đi xưng tội ở tòa giải tội ra, đọc các kinh đền
tội, hay cả trong những buổi lễ trọng, bà tôi chuẩn bị chịu phép Mình thánh
Chúa,... tôi cũng không thấy bà tôi ngẫm nghĩ, đăm chiêu, hay rạng rỡ nét
mặt như khi tôi đọc lại đoạn truyện Bao Công trên đây.

Năm ấy bà tôi đã ngoài tám mươi tuổi, mắt nhìn mờ mờ, da dẻ như đồi

mồi, lưng hơi còng và bước rất chậm. Dưới cái khung cửa ẩm lạnh, tối tối,
vắng lặng trưa hè, tôi thấy như mình đang ở cái lò gạch nát hoang với bà
Lý Thần Phi gầy xác, rách rưới, đôi mắt không còn ánh sáng, nức nở kể lể
nguồn cơn... Và tôi đã khoanh tay đứng sau lưng Lý Thần Phi mà nhìn Bao
Công mũ mãng nghiêm trang quỳ bên chõng, mặt càng đen sắt, nhưng kỳ
lạ, sao mà cứ như gương, như hào quang ấy, làm tôi thấy quý, thấy yêu,
thấy đẹp tuyệt thế, tuyệt vời...

Khi cha tôi mất, nhà càng sa sút, thì tôi được đọc Thủy hử. Truyện cắt

ở một báo hàng ngày đóng thành tập hàng trăm trang. Tôi không phải thuê.
Tôi mượn của một nhà bạn, tha hồ mà om, mà nghiền, mà ngốn, mà tán.
Lúc đọc ở ngay nhà người có truyện; lúc đem hẳn về nhà mình. Đọc ở vườn
hoa, ở cổng trường, ở bãi đá bóng, ở bờ hè, ở cửa nhà thờ, ở bực thềm hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.