NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 4

của ông cụ Ước thì những ngày con nước cũng kéo lên cái quỷ hen của mẹ
Thanh. Nhưng hôm nay, chưa đến ngày con nước mẹ Thanh cũng đã lại hen
rồi. Trời thấp, ẩm, có sương. Mặc thêm áo thì bức, không mặc thì lại gai gai
lạnh lạnh. Thời tiết đã hành thêm mẹ Thanh. Còn phần chính là vì mẹ
Thanh đã suy kiệt quá.

Ngọn đèn hoa kỳ không cần vặn to cũng đủ để người ta nhìn thấy rõ từ

đôi gò má, đến lòng trũng mắt và nước da nhợt nhạt một cách đáng sợ của
mẹ Thanh. Tuy đã gục lên tay nải và lả vào bức vách rồi mà người mẹ
Thanh vẫn cứ bị giật bắn lên, vai ngực rúm lại. Và, mỗi lần tất cả ruột, gan,
tim, phổi của mẹ Thanh bị gò rút kêu đánh hự một cái ấy, thì tiếp đó lại có
mấy tiếng thào ra mà chỉ Thanh đoán biết được:

- Giêsuma lạy Chúa con!...

- Giêsuma lạy Chúa con!...

Không phải mẹ Thanh không còn đủ sức kêu lên thành tiếng. Mẹ

Thanh cố chịu để trong nhà ngủ yên đấy thôi. Nhưng đã đến lúc mẹ Thanh
không còn sức giữ được nữa, mà phải rên lên khe khẽ. Vừa phần trong lúc
đau đớn quá sức mình này mẹ Thanh muốn kêu thầm lên như thế để thêm
sức cho mình, nhất là để xin phép lạ cho mình chóng qua cơn khốn khó...
Thanh đã thức giấc vì những tiếng thở giật và rên rỉ ấy. Bóng tối như một
hang sâu sập xuống mặt Thanh khi Thanh nghển trông sang giường mẹ.
Thanh lên tiếng gọi nhưng mẹ Thanh không đáp. Thanh phải dậy, lục tìm
bao diêm ở đầu giường mẹ để thắp đèn.

- Mẹ! Mẹ lại hen à?

Người mẹ lắc đầu:

- Mẹ hen nhẹ thôi. Con dậy làm gì?!

- Mẹ có hút cà độc dược không, con cuốn cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.