Thanh phải mấy lần chào mấy người đương giặt và vo gạo rửa rau ở
sõn chõn cầu thang. Thanh hết sức len lỏch để khỏi đụng chạm đến cỏc
người đương làm việc nọ. Thanh cũn chào thờm bà lóo đương rửa rỏy cho
chỏu ở mộ rónh lối cổng ra vào. "Chỏu chào cụ ạ!". "Cỏm ơn cụ ạ!"... rồi
Thanh bước ra hố... Một thằng doúc ngồi vớ vẩn ở hàng nước bờn kia
đường liền lấy ngay bỳt chỡ ghi tờn và giờ ra về của Thanh với cả gúi bỏo
mà nú ước chừng bao nhiờu số và là những bỏo gỡ. Thanh đến đầu phố liền
cú một thằng bộ đuổi theo ngay, vừa đi vừa rao phỏ sa. Thanh khụng biết
gỡ cả. Mựi giấy bỏo, mựi mực in cứ thơm sực ở trước mặt Thanh. Thanh
cặp bú bỏo vào nỏch, giở tờ bỏo mới vừa đi vừa đọc.
... Cuộc đỡnh cụng của thợ nhà mỏy Trường Thi kết thỳc rồi. Lại tiếp
ngay đến non ngàn cụng nhõn Sở hỏa xa Nam Kỳ đỡnh cụng và cũng phải
kộo dài cuộc tranh đấu. Cuối thỏng trước, cả Vàng Danh, Uụng Bớ hơn
một vạn phu mỏ và thợ lại nổ tranh đấu. Thanh đương nỏo nức trước sự
thắng lợi ở ngoài ấy thỡ bỏo hụm nay đó đăng chữ to ở trang nhất, cuộc
đỡnh cụng của thủy thủ bến tàu Le Comte de l'Isle, Jean Dupuis, Paul
Doumer, Cap Tourane ở giữa hải cảng Sài Gũn vừa nổi dậy cũng lại thắng
lợi rồi.
Cuộc đỡnh cụng này vang dội lắm đõy. Đế quốc và tư bản sợ nhất là
cụng nhõn đường hàng hải và hỏa xa. Chỳng nú gọi cuộc đấu tranh của anh
em là đại bỏc, là bom nổ dõy chuyền, nguy hiểm phỏ hoại nhiều nhất về
kinh tế cũng như về chớnh trị khụng những chỉ ở trong xứ mà ra cả thế
giới... Bốn con tàu này, năm Thanh mới ra Hải Phũng, Thanh thường ra
Sỏu Kho đứng ngắm. Giờ nú lại hiện lờn như những thành trỡ cung điện ở
trước mặt, ở trờn đầu Thanh. Nhưng những thành trỡ cung điện ấy chỉ là
những khối sắt gỗ chết. Xớch sắt, neo sắt của nú lại giữ nú nằm chết trờn
mặt nước. Những thủy thủ, những cụng nhõn mà nhờ họ nú mới cú sự hoạt
động, cú sinh khớ, cú khụng khớ tấp nập choỏng lộng, thỡ họ đó mặc xỏc
nú với mấy lóo thuyền trưởng, thuyền phú, bỏ nú mà lờn cả bờ. Người anh
thằng Ly, thằng Định làm ở tàu Cap Tourane đấy! Chuyến tàu về Hải Phũng