NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 457

thỡ càng bận. Đó thế lại cũn phải chăm chỳt cho cụ Hương. Lõu nay ba lại
yếu luụn. Hết ở bệnh viện lại phải đi nghỉ Đà Lạt, Sa Pa, Sầm Sơn. Cũn cụ
Hương thỡ lại càng trỏi tớnh trỏi nết, chẳng chịu ngú ngàng đến cụng việc
gỡ cả! Cuộc kinh doanh của hóng lại mở mang to. Chỳ Tỳ thỡ khụng thể
sao nhờ cậy giao phú được rồi. Người giỳp việc cho ba, một bờn tay của ba
là cụ Hương thỡ lại như thế! Rồi đõy ba già yếu... con gỏi cú phận của nú...
chỉ cũn trụng vào thằng Hựng.

Những đường gõn ở thỏi dương Huệ Chi giật giật. Trống ngực Huệ

Chi lại đập nhoi nhúi. Huệ Chi cỳi mặt xuống, bàn tay miết lờn lần da bọc
ghế:

- Ta phải núi với bà cho đún hẳn cậu giỏo về nhà kốm thằng Hựng.

Khụng nhà cậu Thanh kia thỡ cũng phải cú thầy giỏo khỏc!

Khi Huệ Chi ngước mắt lờn thỡ giật mỡnh, ngạc nhiờn hết sức. Một

cặp mắt, một cỏi nhỡn rất soi múi dữ dội xuyờn thẳng vào chỗ Huệ Chi.
Đỳng! Đỳng là Thanh, khụng hiểu Thanh cú ý gỡ mà nhỡn thế kia? Nhưng
Thanh lại khụng nhỡn Bớch Nga hay Huệ Chi mà là nhỡn cụ Hương.
Khụng những chỉ cặp mắt Thanh dữ mà cả nột mặt Thanh nữa. Cỏi vẻ
chăm chỳ của Thanh giờ đanh lại khiến cho cỏi nhỡn càng như xoỏy như
khoột vào người ta. Sao lại như thế? Huệ Chi tự hỏi, mồ hụi trỏn vó ra lấm
tấm. Chưa bao giờ Huệ Chi thấy một sự lạ lựng khú hiểu như vậy!

Tiếng vỗ tay và tiếng ghế bật lờn sầm sập khi trưởng ban tổ chức

tuyờn bố bế mạc buổi lễ, làm Huệ Chi choàng lờn và cũng đứng dậy theo.
Huệ Chi vừa ra khỏi ghế đến cửa thỡ đó bị võy trũn cựng với Giỏng Hương
và Bớch Nga giữa biết bao nhiờu người chào hỏi, chỳc tụng, mời mọc.
Người đổ ra ở cỏc cửa nhà hỏt đụng ngũm cả vườn hoa, cả bờ đường. Cỏc
mỏy ụ tụ chuyển động. Cũi rớt lờn. Những xe tay và người đi bộ xụ vào
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.