NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 158

- Nguyễn Ái Quốc chứ, báo của ông Nguyễn Ái Quốc

chứ bá!

- Ừ... phải Nguyễn Ái Quốc, phải, đúng Nguyễn Ái Quốc. Cái báo gì

ngày ấy mà mật thám nó giao hẹn hễ ai thấy người dưới tàu to đưa lên mà
lập bô cho nó biết, nó sẽ thưởng hẳn một trăm đồng, hay biết ở Hải Phòng
ai có và ai đọc, thì nó cũng thưởng như thế.

- Thế sao từ bao giờ bá không cho tôi biết?...

- Thế sao cũng từ bao giờ rồi mà nhà mày cũng không cho tao biết?!...

Xim lại ôm lấy vai mẹ La nặn nặn, rung rung. Tiếng cười nói, đàn hát

và xoa bài đánh bạc ở mấy tầng gác trên cùng càng ầm ĩ, nhộn nhịp.

Có mưa. Mưa phùn. Trời trở lạnh. Gió đông bắc thổi cứ hun hút qua

những khe cửa những ngách sâu tối.

Mẹ La ấp chặt lấy bàn tay Xim trong lòng bàn tay mình lại chờ Xim

căn dặn. Đây là hai việc cuối cùng. Xim biết thế nào cũng kéo dài, chưa
chắc đã ổn thỏa.

- Bá La phải bằng lòng nhé, phải nghe tôi nhé, ít ra trong vòng tám

chín tháng hay nửa năm nữa bá có đến với bà tôi và chị em cái bé thì hãy
đến.

Mẹ La không đáp. Xim gặng lại một lần nữa, rồi lần nữa. Chợt mẹ La

quay người đi, rân rấn nước mắt:

- Tôi có chết thì chết, chứ không phụ lòng tin cậy giao phó của cô đâu!

Nhà cô vẫn còn khinh tôi...

Xim kéo mẹ La quay lại, lấy lòng bàn tay mình, gạt gạt chấm chấm

nước mắt trên hai gò má của mẹ La. Hai người lặng đi giây lát, rồi Xim lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.