NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 192

tiếng động và có một hơi hướng hết sức khác lạ, cái Lê chớp chớp mắt dắt
bé Xim đi chậm lại. Khi thấy đúng là mẹ nó lại mò về và mò về giữa ban
ngày, cái Lê vội kéo cánh cổng rào gài chốt, rồi lẳng lặng đi vào chỗ mẹ.
Nghe tiếng cánh cổng lạt sạt, và một hơi hướng đặc biệt đi vào trong sân,
mẹ La biết ngay con gái đã về. Mẹ nhổm nhổm định chạy ra đón, nhưng
nghĩ lại, mẹ ngồi kiễng kiễng trông thôi. Cái Lê tuy vẫn gầy xương nhưng
có vẻ lại cao thêm. Cái áo phin nhuộm màu mận chín may dạo tết dài rộng
là thế mà hũn đi gần một gấu. Cái quần thâm thì vừa ngắn vừa chật căng ra
và đã phải vá đũng. Tóc tai nó không chịu chải hay sao ấy, cứ xồm xồm,
xoăn xoăn, bụi bám đầy.

Cái Lê đến bên mẹ rồi nhưng cứ ngẩn ra, mắt dại dại, cúi cúi như

không dám nhìn thật, nhìn kỹ vào mẹ.

- Con bỏ hàng cho bá Nghĩa à?

- Bá Nghĩa trông hàng, bá bảo con về xem nồi cháo cho bà và xem bà

có ngủ không?

Mẹ La tay dắt cái Lê, tay ôm xốc cái bé Xim lên nhà. Mẹ lấy bánh ở

gói ra cầm đầy cả tay cái bé Xim.

- Bé ăn đi với chị, Lê xem bà có nhức chân nhức tay thì ngồi đây nặn

cho bà để u xuống bếp.

Bà mẹ Xim đã nằm ngay ngắn và đắp chăn đến bụng.

- Thôi, Lê cứ để em ngồi chơi mà xuống đun bếp với u cháu!

Mẹ La đun cách thủy cho bà mẹ Xim một phần tư gói bã sâm. Nâng bà

cụ dậy, đỡ bà cụ uống hết chén sâm rồi đặt bà cụ nằm xuống nghỉ, mẹ La
lại giục cái Lê:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.