NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 194

Chợt còi Nhà hát tây rú lên. Như người vừa thét lên thì bị bóp ngay

lấy họng, còi sằng sặc được mấy tiếng rồi không hiểu bị tắc hay bị vỡ nên
bặt đi. Những tiếng nổ dữ dội có lẽ là lần đầu tiên mọi người được thấy,
cùng một lúc với những tiếng máy bay rất lạ gầm rít lên. Tiếp đó là mấy
vùng khói bốc đen mù đen mịt trong những tiếng rung chuyển cơ hồ làm
nhà cửa đổ hết và tung tan tất cả mọi vật trên mặt đất.

Máy bay Mỹ!... Thật máy bay Mỹ đến bỏ bom! Thật máy bay Mỹ đến

Hải Phòng bỏ bom rồi!...

Máy bay Mỹ đã đánh Hải Phòng rồi! Ầm ầm... ình... ình... ầm ầm...

ình ình...

Cái bé Xim đứng nhỏm lên, mẹ La nhổm theo để ôm lấy nó. Một cơn

lốc khói và lửa ập đến. Hình như cả cây đa ngoài đường chỗ bà mẹ Xim
ngồi bán nước và tất cả gò đất cùng tre pheo nhà cửa chung quanh đều bật
tung đổ sập lên nhau, tan tành.

- Máy bay Mỹ đến đánh Hải Phòng rồi!

- Máy bay Mỹ đến bỏ bom Hải Phòng rồi!

- Mỹ đánh Hải Phòng, bỏ bom Hải Phòng rồi!

Mười lăm phút, rồi nửa giờ sau vẫn không thấy còi báo yên, và cũng

chẳng thấy súng xiếc bắn phòng thủ hay đề kháng gì cả. Không ai bảo ai,
chỉ vừa dứt tiếng máy bay và sau mấy phút choáng váng tưởng như chính
mình vừa bị thương ngã ra hay bị ngất đi ấy, người ta choàng dậy và rùng
rùng ở trong nhà chạy ra phố. Rồi từ phố chạy ra các cánh đồng, các bờ
đầm, bờ ao, các vườn, các bãi, các bờ, các búi mà họ thấy có một bề sâu,
thấy có một gờ cao, thấy có một hốc, một hố, một khoảng rậm rạp, thì chúi
vào đấy cho cách một quãng xa xa... khỏi nơi nhà mình ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.