NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 612

Đúng ngọ thì Lương đến. Bích Nga càng hồi hộp. Cấp trên của Thanh

và là người giảng các bài mục không như Bích Nga đã tưởng tượng. Quần
nâu, áo nâu, giày vải đen, người cũng gầy xương nhưng cao lớn, khổ mặt
dày dạn.

Được gặp lại Lương, và mình là người cũ của Lương, Thanh phải cố

giữ vẻ tự nhiên và trân trọng, ngờ đâu Lương đã một tay khoác cánh tay
Thanh, một tay nắm cánh tay Trần Văn, kéo ngồi xuống phản:

- Rồi hai cậu phải tranh thủ kể cho tớ nghe nhiều chuyện của Hải

Phòng nhé. Trần Văn này, bài thơ cậu đưa lên định đăng báo Cứu quốc khá
đấy! Ở chỗ tớ mấy bà đem ru con và mấy cụ kể bằng giọng kể Kiều cũ
nghe ngọt lắm... Tớ đề nghị cậu và Thái Trang soạn một bài theo điệu xẩm
xoan cho đi hát các chợ, các bến về cảnh đời một dân vong quốc nô, về các
nỗi đói khổ áp bức, về tiến lên con đường đấu tranh để tự giải phóng. Lấy
lời lấy giọng ngày trước, thời kỳ Bà Trưng, Bà Triệu, Lê Lợi, Nguyễn Trãi
rồi lồng vào ý mới càng tốt...

Lương thân mật hỏi Bích Nga:

- Lên hơn năm chục bậc chùa Mây cũng mệt đấy chứ! Rồi phải tập cả

gánh vã, cả gặt hái nữa... mà về nông thôn hoạt động! Thôi nào cô Bưởi...
Bưởi... Bưởi chợ Ngà kia đấy, dọn cơm ta ăn đi, nghỉ đúng một tiếng rồi.
Bắt đầu làm việc ngay.

Bích Nga nhẹ bỗng người, cúi cúi đầu cười, nhủ thầm:

- Cấp trên này thoải mái đấy! Mình mà được làm việc với ông ta thì

thích quá! Thảo nào mà mấy đứa quen mình trên Hà Nội và ở Hải Phòng
chúng nó cứ nằng nặc đề nghị xin đi thoát ly, dù khổ, dù đói, dù vất vả thế
nào cũng chịu được hết!...

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.