NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 774

- Vâng, bác, cậu Giáo và chị Thơm xơi nước nào, xơi nước nào, em

xin phép vào buồng lấy cái này.

Thấy vệ Kháng lục sục mở chiếc hòm da rồi đi ra một cách trân trọng

mà lại cập rập, Lương cũng băn khoăn. Anh càng hồi hộp khi vệ Kháng
bưng một gói to quấn vải tây điều, đặt giữa bàn:

- Thưa bác, cậu giáo với chị Thơm, thanh phạng này nghe nói là của từ

mấy đời trước những đời cụ đời kỵ chúng em, cố tổ họ chúng em theo ông
quận He được ông thưởng cho. Đáng lẽ thì anh cai sếp nhà cháu nó phải
giữ đấy, nhưng cảnh nó vợ nọ con kia, nhà thờ cứ hoang toàng thậm chí
ngày giỗ bác ấy và ông nó, nó cũng không về, khiến em phải khấn thay cho
vợ con nó, nên em mới phải đem về nhà em. Nay vận nước đã mở, anh nó
lại đi theo cách mạng, rồi về nhà lại tuyên truyền giới thiệu gia đình em với
cậu giáo và bác, chị Thơm. Bác, cậu giáo và chị Thơm tin cậy vợ chồng em
và các em nó, lấy làm chỗ đi về, nên em thật là nghĩ ngợi... Cảnh nhà thanh
bạch neo bấn, chúng em lại chỉ được có hai mụn con gái mà em thì lại có
tuổi có tật, không có người đàn ông ra đi đua đòi lập công cứu nước, thì em
xin... xin ủng hộ cách mạng làm võ khí. Và rồi... xin bác, cậu giáo và chị
Thơm cho em mua....

Vệ Kháng cởi mấy vuông vải điều quấn thanh phạng ra trong đã sắp

sẵn hai mươi tờ giấy bạc một đồng giữ gần như không còn một nếp gấp,
nếp sờn:

- ... Em mua công trái ạ ạ ạ!

- Bác vệ mua tín phiếu, bác vệ mua tín phiếu chứ.

- Vâng à vâng... tín phiếu... tín phiếu, em mua tín phiếu mà cũng xin

bác với cậu giáo và chị Thơm cứ giữ lấy cho em.

- Sao lại giữ tín phiếu của bác mua? Vinh dự đóng góp đó, chúng tôi

không được phép...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.