NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 778

biết, chứ các súng trường thường bất kỳ kiểu gì mà vào tay tôi, thì tôi cũng
bắn được ngay và bắn viên nào trúng viên ấy chứ chẳng để phí đạn của ta
đâu!

Ngay đó, gai ốc trong người vệ Kháng nổi lên. Khói đã bốc mù mịt.

Khói đốt nhà, khói các đống rơm đống rạ bị cháy. Khói và lửa phần phật
như sắp sập xuống ngay vườn vệ Kháng, ngay nóc nhà vệ Kháng, ngay
trước mặt vệ Kháng.

- Không! Không! Dù có lệnh rút ta cũng không rút. Ta mà rút thì bỏ

nhà cho ai? Ta mà bỏ cái nhà này và cái nhà này mà bị nó đốt nó phá thì ta
sống làm sao được?!! Ta cũng chẳng thể sao bỏ được hai đứa con gái ta, để
chúng nó ở lại với anh em cho đành lòng! Bất hạnh thế nào thì ta phải đến
liền ngay với nó! Thôi, thôi, nhà ta có mất có tan có nát thì ta sẽ làm cái
nhà khác! Chứ hai đứa chúng nó... thì...

Vệ Kháng nhổm nhổm trông về phía sau đình, đây hai con bác cũng ở

một tổ tự vệ. Một cô được giữ khẩu súng của cha Khiêm bên nhà xứ An
Sơn đem về sửa chữa, chính bác đã dạy cô từ tháo lắp đến các kiểu bắn.
Một cô giữ thanh phạng mà Lương nhất định không nhận và dặn bác phải
coi là một gia bảo, quý còn hơn vàng, nên luyện cho cô mấy đường gia
truyền hiểm nhất. Tiếng chuông, mõ, trống, chiêng, cồng càng rùng rùng
nhiều phút át cả tiếng đạn rền.

"Quỷ quái quỷ quái! Đúng là đường gạch, ngõ rộng vậy mà vào đây

lại càng tắc tị thế này? Rút ngay, rút ngay đi thôi, không thì bỏ mẹ hết với
chúng nó đây này".

Một tốp lính Nhật, có thằng bị rào gai giữ lấy áo và cào suýt bật cả

con ngươi, đã hò hét nhau kéo gỡ được mấy bó gai ở con đường rộng nọ,
đã tưởng từ đây là mở một lối dễ đi vào giữa làng. Chúng bị đứng hẫng
trong một ngõ cụt, hai bên lại toàn những tường đất sần sùi còn ghê rợn
hơn cả mắc dây thép điện vì từ những kẽ hoăm hoắm cứ thế bắn đạn hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.