NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 10

Đáp lại lời của Bạch Nặc Ngôn, Uông Đào thường ném vào giữa mặt cô

nàng một cái gối ôm.

Uông Đào hất Bạch Nặc Ngôn ra, thật cảm thấy con người này dù đã

trưởng thành nhưng vĩnh viễn cũng không thể trở thành quần chúng lao
động được. Bạch Nặc Ngôn bề ngoài rất nữ tính, thậm chí muốn bao nhiêu
nữ tính sẽ có bấy nhiêu, nhất là khi trò chuyện với người lạ, cô ấy có thể im
lặng không nói bất cứ lời nào, lúc đó nếu đối phương hỏi một câu cô sẽ trả
lời một câu. Lúc đầu Uông Đào trong lòng luôn oán trách cô gái này thật
giả dối, nhưng tiếp xúc lâu hơn sẽ hiểu đó chính là tính cách của Bạch Nặc
Ngôn, đối với người không quen cô ấy sẽ không bao giờ chủ động đưa ra
chủ khiến, hoặc sẽ luôn giữ thái độ trầm mặc kiệm lời, nhưng đối với người
thân quen thì cô nàng lại còn thuộc kiểu lảm nhảm.

Uông Đào dọn dẹp xong, uể oải ngả lưng lên chiếc ghế salon lớn trong

phòng khách, sau đó lắng nghe, màn hình tinh thể lỏng đang phát ra tiếng
cười khe khẽ. Cô mới ngồi xuống không được bao lâu, Bạch Nặc Ngôn
cũng ngồi xuống.

- Không phải đang vội sao?

Uông Đào có chút buồn bực, vừa rồi Bạch Nặc Ngôn còn cuống cuồng

trang điểm, mà giờ đã trở lại cái bộ dạng lười nhác này rồi.

- Anh ta nói có việc bận, đến muộn nửa tiếng.

Bạch Nặc Ngôn cầm lấy điều khiển tivi trực tiếp chuyển kênh, bấm bấm

chọn chọn cho đến khi chuyển đến một kênh thể thao thì dừng lại.

Uông Đào im lặng, Bạch Nặc Ngôn không thích thể thao, mà có xem

cũng không hiểu thể thao là gì, chỉ xem kết quả trận đấu, hơn nữa cũng
không thèm xem diễn biến trận đấu mà thường chỉ quan tâm đến điểm số,
nhưng nếu như trên tivi có phát loại chương trình này thì cô nàng vẫn sẽ
nhàm chán nhìn nhìn, nhưng chỉ để giết thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.