NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 9

- Làm ơn hãy tự cất dọn đồ đạc của chính mình một chút được không? Có

cần đến mức lúc nào cần đều phải chạy đến hỏi tôi như vậy không? Nước
hoa, thuốc tẩy móng tay đều ở chung một chỗ, rốt cuộc là cô đang sống kiểu
gì vậy?

Bạch Nặc Ngôn hơi nhíu mày :

- Không phải còn có cô sao?

- Tôi không phải là mẹ cô

Bạch Nặc Ngôn nịnh nọt níu níu cánh tay Uông Đào:

- Bây giờ cô còn thân thiết hơn cả mẹ tôi đấy.

Khóe miệng Uông Đào co rúm lại, một kiểu không thèm để ý đến thái độ

của ai đó. Thật ra Uông Đào cũng đã thử rất nhiều cách chống đối lại Bạch
Nặc Ngôn, ví dụ như Bạch Nạc Ngôn không làm việc nhà, cô cũng không
làm. Kết quả là trong nhà đồ đạc chất đống lung tung, sau đó Bạch Nặc
Ngôn cũng coi như không thấy gì hết, rác đầy kệ đầy, Bạch Nặc Ngôn căn
bản sẽ không bao giờ tự giác đi vứt rác. Bạch Nặc Ngôn cũng không chịu
nấu cơm, cuối cùng là chính Uông Đàn giận đến bọt khí sủi đầy mặt khi
Bạch Nặc Ngôn trực tiếp nói một câu : "Nấu gì cho tôi ăn đi" . Hơn nữa nếu
như Uông Đào vẫn lòng dạ độc ác cố chấp không làm, Bạch Nặc Ngôn thà
tiếp tục nhịn đói. Cho nên không còn cách nào khác, Uông Đào đành mềm
lòng tạm dừng cuộc chiến trong biệt thự.

Câu cửa miệng thường xuyên nhất của Bạch Nặc Ngôn chính là: "Uông

Đào, tôi thấy chồng cô sau này nhất định sẽ rất cảm kích tôi nhé, vì tôi đã
huấn luyện cô trở nên chăm chỉ như vậy. Đến lúc đó anh ta dù có cảm kích
thế nào cũng không cần phải nói nhiều, cứ trực tiếp mời tôi một bữa thật
thịnh soạn là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.