NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 101

Cô bình ổn lại tâm trạng, đưa mắt ngắm ba người còn lại, người này một

câu, người kia một câu. Hình như Trình Nghi Triết và Mạnh Tân Duy đang
cùng tiến hành hợp tác một hạng mục nào đó, nhưng cũng không thảo luận
quá sâu.

Một lát sau, họ dừng lại uống nước.

Trình Nghi Triết cầm lấy ly nước, mắt lướt qua cô.

Không hiểu sao cô lại thấy cái nhìn này vừa thâm trầm, vừa mang hàm ý

kịch liệt, nhưng cô vẫn vờ như không thấy, dù sao Trình Nghi Triết cũng sẽ
không định có bất kỳ ý đồ gì với cô ở đây đâu, tiên nữ của người ta vẫn
đang đứng ngay kia mà.

Bạch Nặc Ngôn không thích cái kiểu khách khách khí khí của Trình Nghi

Triết và Mạnh Tân Duy, lại càng không thích cái bộ dạng ôn nhu lương
thiện của Giang Tang Du, nên đi cách họ một quãng, nhưng cũng rất gần, ba
người họ chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cô.

Cô đi rất chậm, một mình dạo bước trên mặt cỏ. Nhớ lại ngày còn học

trung học, cô cùng một nhóm bạn ngồi quây lại, khi nói về ước mơ tương
lai, có bạn học muốn được đến Tây Tạng, lại có bạn muốn đến sa mạc
Sahara. Bạch Nặc Ngôn thật ra chỉ muốn đến nơi, nơi ấy có thật nhiều cỏ,
nhưng không phải là kiểu sân cỏ như thế này, mà là những thảo nguyên
xanh bát ngát. Thảo nguyên đó không cần nổi tiếng, cũng chẳng cần phải có
những đàn bò đàn dê nối đuôi nhau, chỉ cần ở nơi đó, cô có thể ngắm nhìn
những ngọn núi xa xa, dưới chân là thảm cỏ xanh ngát. Nếu ở đó có vài
thôn xóm lại càng tốt, nhìn những làn khói bếp bay bay, những lo âu trong
lòng dường như biến mất. Nếu như có thể, cô sẽ đứng trên đỉnh núi, hét thật
to, thật sảng khoái.

Nhưng tưởng tượng lại luôn chỉ là những suy nghĩ mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.