NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 133

Nhất là khi đang phải ngồi đối diện với cái bộ dạng đến là hiền thục của

Giang Tang Du.

Bồi bàn lại tiếp tục bê món ăn lên, cô hậm hực nguyền rủa, để cho đống

đồ ăn đó trút hết lên người Giang Tang Du đi, sau đó tiếng thét chói tai của
Giang Tang Du sẽ khiến tất cả mọi người ở đây được vui vẻ. Nhưng hết lần
này đến lần khác lại chẳng có gì xảy ra, bồi bàn rất thành thục đặt các món
ăn lên bàn với một thái độ rất chuyên nghiệp.

Cô lại càng thấy khó chịu, tựa như hồi bé, mẹ có lần dạy bảo cô. Mẹ từng

nói người bán hàng trong siêu thị lớn cứ luôn tươi cười chào hỏi, khiến cho
những khách hàng không vào mua cảm thấy áy náy. Hồi đó, cô đúng là cực
kỳ ít cười, cô cảm thấy, những người cứ cười cười cả ngày lẫn đêm đều rất
ngớ ngẩn. Đến khi trưởng thành, cô lại thấy cười cũng rất hay nhé, bởi vì sẽ
không ai thấy được nỗi đau đằng sau nụ cười cả.

Cô lại đánh giá Giang Tang Du một lần nữa, sau đó ánh mắt dừng về phía

Mạnh Tân Duy.

Thời thiếu nữ, có cô gái nào chưa từng thích một chàng trai, dù đó là

thầm mến hay là tình cảm đến từ hai phía. Họ đều hy vọng có một chàng
trai sẽ thỏa mãn được những giấc mộng thanh xuân của mình, để sau này
khi nhớ về thời thanh xuân sẽ không cảm thấy trống trải. Bất kể là thật lòng
hay gian dối, chỉ cần để sau này khi nhớ lại sẽ không phải hối tiếc. Bây giờ
nghĩ lại, cô thấy thật ngớ ngẩn.

Cô lại giễu cợt nhìn Giang Tang Du, kiểu người ngu ngốc đó là Giang

Tang Du nhé, ngàn vạn lần đừng nhầm với cô.

Bạch Nặc Ngôn thừa nhận cô không phải là người khéo đưa đẩy, càng

không phải là người sống trách nhiệm. Từ nhỏ đến lớn, khi đi chơi, dù có
qua đêm ở nhà bạn học, cô cũng chưa bao giờ gọi điện về xin phép, đó là
tính cách của cô. Cho nên giờ phút này cô chỉ muốn nói một câu: "Xin thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.