NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 243

Bạch Nặc Ngôn dương dương khóe miệng:

- Ông ấy họ Giang, tôi đây họ Bạch, tôi không nhớ được mối quan hệ

giữa tôi và ông ấy.

Giang Tang Du lại cắn môi:

- Tôi biết cô vẫn oán hận chúng tôi, nhưng dù sao cô vẫn là con gái của

cha, cô vẫn là chị ruột tôi, sự thật này không bao giờ có thể thay đổi.

- Giang đại tiểu thư ơi, tôi từ nhỏ đã mồ côi cha, năm 15 tuổi mồ côi mẹ,

sao đột nhiên bây giờ có một người sống lại thế. Trước kia tôi không cần
cha, hiện tại cũng không cần. Mà cô không cần biểu hiện tấm lòng hiếu thảo
của cô trước mặt tôi đâu, sẽ chỉ làm tôi càng trở nên độc ác hơn thôi. Từ
nhỏ cô không thiếu thứ gì, thế nên lớn lên cô đương nhiên lương thiện
thuần khiết. Nếu tôi ở trong hoàn cảnh của cô, tôi còn có thể tốt đẹp hơn cơ.
Nhưng tôi lại không có được cơ hội đó, cô quen biết tôi đã lâu như vậy, sao
vẫn không hiểu rõ tôi thế. Sao tôi có thể trở thành đứa con hiếu thảo vĩ đại
như cô?

Giang Tang Du lắc đầu:

- Bệnh của cha thật sự nghiêm trọng.

- Tôi nói cho cô biết nhé.

Bạch Nặc Ngôn khoanh tay trước ngực:

- Ngày mẹ tôi mắt, anh họ tôi và những đứa khác đều khóc, chỉ có tôi là

không nhỏ một giọt nước mắt. Tôi là loại người lạnh lẽo vô tình thế đấy,
đừng có mơ tôi làm những chuyện thập đại tứ hiếu, cô tìm nhầm người rồi.

- Ngày dì mất cô nhất định rất khó khăn, không khóc không có nghĩa là...

- Đừng tưởng cô hiểu tôi nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.