NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 291

học, cô gặp dịch SARS, tốt nghiệp sơ trung cô gặp một trận hạn hán trăm
năm mới có, tốt nghiệp trung học cô gặp biểu tình, cả một đoàn người đi
đường hô vang phản đối quân huấn, đó trở thành một kỷ niệm khó quên.
Lúc ấy cô cười nói với cô nữ sinh kia, nhất định phải tránh xa mấy đàn anh
đàn chị bị học lại, nếu không sẽ bị lây nhiễm vận đen của họ, lúc nói
chuyện đó cô cũng không quá để tâm.

Đối với quá khứ, trí nhớ của cô luôn khắc sâu, bất kể là người cô có quan

tâm hay không. Cô còn có thể nhớ rõ, hồi học tiểu học cô ngồi cùng bàn với
một hotboy, lúc ấy họ còn cãi nhau mấy lần. Đến sơ trung thấy nam sinh đó
đá bóng trên sân trường, cô còn xấu tính nghĩ, đồ lùn đó đá gì mà đá chứ.

Nếu trí nhớ của cô không quá sâu sắc như thế, có lẽ cuộc đời cô đã không

trở nên mê muội như bây giờ. Quá mù quáng, sau mỗi lần khủng hoảng, cô
lại tự nói với bản thân được ngày nào hay ngày đấy, mãi mãi không tính
toán ngày mai rồi sẽ ra sao, vì ngày đó rồi cuối cùng cũng sẽ đến trước mắt
cô, thế nên cô không cần thất vọng hay chờ đợi.

Mà bây giờ, cô thật sự thấy nhàm chán, ngay cả suy nghĩ cũng lười, nên

cô đành phải đến chỗ Trình Nghi Triết.

Anh đang ngồi trước máy tính, thỉnh thoảng lại nhíu mày, rồi lại xoa xoa

cằm, nghiêng người, không biết đang suy tính gì.

Anh luôn luôn không thích bộc lộ, rất ghét bị người khác nhìn thấu, điểm

này tính hai người khá giống nhau.

Cô đã đến ngồi khá lâu, nhưng người này vẫn coi cô như người vô hình.

Cô phải tạo ra một chút cảm giác tồn tại, để người ta coi thường như vậy, từ
trước đến nay không phải là tác phong của cô.

Cô thừa nhận, trong nội tâm cô có điểm tự coi thường, cô muốn gây

chuyện gì đó, để chứng minh bản thân tồn tại ở một vị trí đặc biệt. Ví dụ
như trước đây khá lâu, bạn cùng phòng về quê mang lên một ít đặc sản, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.