NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 406

vừa nhìn thấy cái ô tô đến gần đã muốn say, nhất là những loại xe cũ nhả
khói bụi mịt mù, chưa bước lên xe cô đã bị đau đầu.

Ở đây các phương tiện công cộng rất tốt, ít nhất là trông vẫn còn mới.

Cô thích ngồi vị trí gần cửa, một là có thể ngắm cảnh vật bên ngoài, hai

là người già lên xe cô cũng không phải nhường chỗ, lý do thứ hai cô luôn
giấu kín trong lòng, cô không thích nhường nhịn, cái tác phong được ca
ngợi là truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc Trung Hoa này, cô thấy
toàn là giả dối. Rất nhiều cụ già hiền lành lên xe sau giờ cao điểm, có
nhường một chút cũng không sao. Nhưng có nhiều cụ rất không biết điều,
cứ nhè giờ cao điểm ra ngoài, coi việc nhường chỗ của người khác là một
nghĩa vụ, nhường chỗ cho những người như vậy cô luôn thấy lòng buồn
bực.

Mạnh Tân Duy thấy ý tưởng của cô, đành cố gắng đi cùng và tìm một vị

trí ngồi cạnh cô.

Anh vừa ngồi xuống, Bạch Nặc Ngôn đã không hề có ý tốt mà châm

chọc:

- Chỗ này người ta vừa đứng dậy, chỗ vẫn còn ấm, anh lại ngồi ngay

xuống, không sợ lây bệnh gì à?

Mạnh Tân Duy nhếch miệng:

- Chỗ của em chẳng phải cũng thế sao?

- Thân phận của em nhỏ bé, những vi khuẩn kia đâu thể tổn thương đến

em, vừa thấy em chúng đã tự giác bỏ chạy rồi.

Cô quên rằng cô vừa "bệnh nặng mới khỏi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.