NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 411

Bạch Nặc Ngôn không nói gì, chỉ khẽ lôi kéo ống tay áo Mạnh Tân Duy:

- Đó có phải là một cuộc tập huấn hôn trên quy mô lớn?

- Đó là tình cảm mãnh liệt đến mức bỏ qua tất cả.

- Sao anh có thể nói chuyện khiến em buồn nôn thế chứ?

- Đấy là họ hoạn nạn có nhau chứ.

- Anh thắng rồi.

Cả một hành trình tham quan sân trường, ấn tượng duy nhất lưu lại trong

đầu Bạch Nặc Ngôn là một đôi tình nhân ôm hôn thắm thiết, đầu óc cô quả
nhiên không tốt đẹp mà.

Còn có một chuyện khiến cô rất xấu hổ, khi cô và Mạnh Tân Duy đi về

phía cổng trước của trường đại học, họ vốn định ra ngoài, nhưng sân trường
rộng như mê cung với rất nhiều ngã ba khiến họ lạc đường. Họ đành vừa đi
vừa hỏi đường, sau đó còn xem bản đồ, nhưng vẫn không hiểu lắm.

Mà buồn cười nhất là, cô và Mạnh Tân Duy đi rất lâu, lại quay về vị trí

ban đầu.

Đến từ cửa sau, về từ cử sau.

Hai chân cô đều đã mỏi nhừ, kết quả là đi trọn một vòng luẩn quẩn.

Cô bước ra từ cửa sau trường, trong đầu vẫn âm thầm cằn nhằn Mạnh

Tân Duy, đã

không biết đường còn hại cô mệt đến vậy.

Mạnh Tân Duy trả lời cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.