NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 427

Sau khi lên bờ, cô phát hiện một chiếc xe bị sa lầy vào đá cuội, hết lần

này đến lần khác lái xe đang cố gắng rồ ga phóng lên, nhưng không sao
thoát được.

Không một ai có ý định đến giúp.

Cô nghe thấy tiếng cười của vài thanh niên gần đó, họ đang cười kẻ ngu

ngốc lao xe xuống dưới này.

Bạch Nặc Ngôn đi đến con đường bên cạnh sông, đi giày vào, từng bước

từng bước đi đến ven đường.

Trước mặt có một chỗ thuê xe đạp, có không ít đôi tình nhân thuê xe

không người lái, giống như trong các bộ phim thần tượng Đài Loan, chỉ
khác là xe ở đây thường cũ. Cô ngẫm nghĩ xem có nên đến đó, thực ra cô
không biết lái xe, nhưng chủ quán rất nhiệt tình, thậm chí nhận dạy kèm
miễn phí cho cô.

Bạch Nặc Ngôn cũng không ngờ khả năng giữ thăng bằng của mình kém

đến vậy, hoặc nói cách khác là khả năng giữ an toàn của cô rất yếu, chỉ cần
đối phương không giữ chặt phía sau, cô lập tức sẽ sợ hãi, mỗi khi sợ xe sẽ
lảo đảo lòng vòng trên mặt đường.

Sau vài lần tiếp diễn, cô chán không học nữa.

Chủ quán thở dài không ngừng, học đi xe đạp thì không được sợ ngã.

Nhưng cô lúc nào cũng sợ đau, cô rất rất sợ đau.

Có lẽ nếu không còn gì để tiếc nuối, khi tất cả mọi chuyện đều sẽ phải trả

giá đắt, thì cô cũng không muốn bản thân phải trả một cái giá cao đến vậy.
Mặc dù hồi trẻ, cô cũng từng mơ mộng rất sến rằng,chỉ có mình cô và người
cô yêu cùng trên một chiếc xe, lao từ trên đỉnh núi xuống. Dù sau này cô
mới biết, lúc xe lao xuống sườn núi, lái xe sẽ nhất định phải nhấn phanh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.