NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 610

Mạnh Tân Duy hít sâu một hơi, thấy cô lại cầm ly rượu lên uống một hơi

hết sạch, anh liền cướp chiếc ly trên tay cô uống.

Bạch Nặc Ngôn ngây người một giây, ngẩn ngơ:

- Tin xấu là em bị người ta đá, anh không cần phải uống say để mắng em

mất mặt đâu, da mặt em dày lắm, em không sợ mất mặt.

Mạnh Tân Duy lườm cô một cái, tay anh xoa xoa đầu cô:

- Chắc là rất khó chịu rồi.

Giọng nói mang theo tiếng thở dài ưu thương.

Đôi mắt cô chợt lóe sáng nhìn anh:

- Sao anh không có hứng thú chút nào thế? Đúng như anh dự đoán, anh ta

coi em là một món đồ chơi tầm thường, đến lúc chơi chán sẽ vứt đi. Mọi
người đều có thể thấy trước tình trạng này mà, chỉ có đứa ngốc như em,
chưa đến phút cuối cùng vẫn chưa chịu từ bỏ.

- Trái tim em đã chết rồi ư?

Đôi mắt anh sáng quắc nhìn thẳng vào cô.

- Em đã đi đến Hoàng Hà rồi sao?

Anh nhếch môi nhìn cô, không nói lời nào.

Còn cô lại cười:

- Hoàng Hà gần đến thế ư?

- Em chịu nghe lời khuyên của người khác à?

- Em không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.