NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 612

Nhà? Cô có nhà ư?

Tất cả những thứ đó đều thuộc về người khác, "chuyện bàn bạc" này nghe

sao mà quá mức khôi hài.

- Thật ra, con quen sống bên ngoài rồi.

Nhìn xem, trong lòng cô đang vừa tự khinh bỉ, vừa trào phúng, vậy mà

lời nói thốt ra miệng vẫn khéo léo đến vậy.

Thật giả dối, cô khẽ tự nguyền rủa.

Giang Bác Nghi thở dài trách:

- Con cả, hôm nay cha lại phải nhập viện.

Bàn tay đang cầm di động khẽ run lên, cô không muốn ông xảy ra

chuyện, cho dù nếu có chuyện gì xảy ra hẳn cô cũng chẳng đau lòng.

- Có chuyện gì không ạ?

- Già rồi nên lắm bệnh nhiều tật, bác sĩ khuyên ta luôn giữ cho tâm trạng

thoải mái, nếu có con gái ở bên, sao có thể không vui vẻ.

Bạch Nặc Ngôn vô vọng liếc nhìn, cô rất muốn nói nói rằng, cô mà về

sống bên cạnh ông, hẳn ông có muốn không tức giận cũng khó, đây là cô
đều nghĩ cho người khác đấy nhé, vậy mà lần nào cũng vậy, chẳng ai biết
đường cảm ơn cô.

Lớn tuổi thật tốt biết bao, nếu bạn không để ý đến họ, họ sẽ trách bạn bất

hiếu, chỉ cần họ muốn, họ có thể trước mặt người ngoài mà mắng bạn rằng:
" Là cha mẹ đã sinh ra con, sao con có thể đối xử với cha mẹ con nhẫn tâm
đến thế."

Trời ơi, đạo lý này thật dày vò con người ta mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.