NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 646

Có lẽ, đột nhiên tôi nghĩ đến, đến cuối cùng, rốt cuộc hạnh phúc là gì.

Tôi ngắm nhìn khuôn mặt Trình Nghi Triết, thật thuận mắt biết bao.

Trong đầu còn có một suy nghĩ xấu xa rằng, nếu hủy hoại khuôn mặt của

người này, liệu lúc đó tôi còn tình nguyện chăm sóc anh ấy, ở bên anh ấy
hay không.

Cuối cùng, tôi tự đưa cho bản thân một đáp án, tôi tình nguyện, thậm chí

nếu khuôn mặt của anh bị hủy hoại càng tốt, lúc đó anh chỉ có thể ở bên
cạnh tôi, vì mọi người xung quanh đều sẽ xa lánh anh.

Tôi bị chính suy nghĩ trong đầu hù dọa.

Liệu đây có phải là thói quen? Bởi vì quen có người đàn ông này tồn tại,

nên tôi mới trở nên như vậy?

Cho dù có tốt hay không.

Tôi thích ngắm nụ cười của anh, thích nhìn anh làm việc, thích cách anh

lay động mi tâm, thích nhìn những ngón tay thon dài của anh gõ trên bàn
phím, thích cái cách anh điện thoại ra lệnh cho cấp dưới.

Tôi có thể im lặng ngắm nhìn anh, liên tục, cực lâu, ngắm mãi không

chán.

Thật tốt biết bao, hạnh phúc biết bao.

Không cần bất kỳ một lời nói nào, không cần bất kỳ một hành động nào,

tôi đều có thể tìm thấy sự vui vẻ.

Kể cả khi anh không sung sướng, kể cả khi anh chưa lãnh đạo một tập

đoàn lớn, kể cả cái ngày anh bị cấp trên hãm hại, anh bực tức mà không thể
nói ra, chỉ ngồi một mình trầm mặc rất lâu. Tôi đã ôm anh rất lâu, nhìn mặt
trời từ từ lặn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.