NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 833

Giọng anh nhẹ như một chiếc lông vũ.

Thế nhưng cô vẫn có thể hiểu được, hàm nghĩa đằng sau ba chữ cái đó.

Thật xin lỗi, không phải vì anh đã phụ lòng cô, khiến cô bị tổn thương.

Đáng nhẽ bây giờ anh nên an ủi cô, nhưng chính anh cũng đang rất đau

khổ, anh không còn sức để đi an ủi người khác.

- Cô ấy ngủ lâu rồi, chắc là đã đói lắm rồi.

Cô nhắc nhở anh.

Trình Nghi Triết nhanh chóng mở to mắt:

- Vậy để anh đi mua đồ ăn.

Vừa đi được vài bước, anh lại quay lại nhìn cô:

- Em...

- Em sẽ tự về.

Đến lúc ấy anh mới vội vã chạy đi.

Nhìn bóng anh đang chạy mỗi lúc một xa, ánh mắt cô mê man.

Cuối cũng, cũng không thuộc về cô.

Giang Tang Du đứng trước cửa phòng bệnh, cô do dự một chút, cuối

cùng vẫn quyết định đẩy cửa bước vào, nhìn Bạch Nặc Ngôn đang nằm trên
giường bệnh.

Bạch Nặc Ngôn xoay người nhìn Giang Tang Du đang đứng trước cửa,

sắc mặt cô quá trấn định. Bạch Nặc Ngôn còn tưởng cô ấy sẽ như các bà vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.