NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 96

Anh hơi bực mình, lại khá thắc mắc và chán ghét, giống như chán ghét

chữ "Nhưng", cũng không hiểu nổi vì sao. Cái điểm này, Bạch Nặc Ngôn lại
rất thích. Anh cũng không bao giờ che dấu sở thích của mình, có lần Bạch
Nặc Ngôn chỉ vào cô người mẫu cao như cây gậy, lúc đó cô này đang biểu
diễn,cô hồ hởi kéo tay anh, nhất định bắt anh phải nói rõ cô gái kia có đẹp
không.

Câu trả lời của anh chính là: "Không thích"

Cô : "Tại sao?"

Anh: "Tên khó nghe quá."

Cô: " Nghĩa là anh không thích tên cô ý, còn người thì vẫn thích đúng

không?"

Anh lườm cô một cái: " Nếu như điều đó chống lại em, thì nói vậy cũng

không sao"

Giờ anh xoa xoa cái trán, ném di động sang một bên.

Mà lúc này Bạch Nặc Ngôn đang nằm trên giường, cầm lấy điện thoại di

động xem lại, sau đó nghĩ đến bộ dạng Trình Nghi Triết đang cau mày nhăn
mặt, tâm trạng vô cùng sung sướng.

Ở vị trí của cô, dù cô không quan tâm đến chính mình, cũng không có ý

thức tự bảo vệ bản thân, nhưng cô biết Trình Nghi Triết chỉ nhớ đến cô để
thỏa mãn phương diện nhu cầu, muốn hay không muốn. Cô cũng hơi áy
náy, mỗi khi Trình Nghi Triết nghĩ đến cô, phân nửa là do tâm trạng không
vui. Ai đó cũng thật đáng thương, tâm trạng đã không vui, mà đối tượng
giải khuây là cô lại không ở bên cạnh. Sao cô lại lương thiện đến thế chứ,
vẫn còn quan tâm đến người lúc nào cũng chỉ biết hành hạ cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.