NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 285

Chương VIII

8.1

Y

oko được phân cho một gian phòng lộng lẫy với trần nhà cao,

nội thất và các vật dụng đều là hàng cao cấp nhất, kể cả chiếc bình nước
trên bàn. Căn phòng này rất rộng, trên tường là cửa sổ kính lớn, hoa thơm
trải khắp phòng, trầm hương tỏa hương thơm ngào ngạt, tất cả những tiện
nghi mà một nông dân nghèo khó đến từ Xảo quốc như Nhạc Tuấn không
ngờ đến nỗi. Sau chuyến hành trình gian khổ, Yoko đã dần quen với việc
thiếu thốn vật chất. Cô muốn trở về phòng và suy ngẫm về mọi chuyện,
nhưng giữa lụa là gấm vóc, tường sơn son thiếp vàng thế này, ngay cả một
chiếc ghế cũng khiến cô không thoải mái. Nhìn chiếc bàn làm bằng sơn mài
khảm ngọc trai sẽ in dấu vân tay của mình, cô ngập ngừng ngồi xuống ghế.
Yoko quan sát khắp căn phòng và thấy một gian phòng nhỏ hơn, rộng
khoảng ba mét vuông, cô nghĩ có lẽ vào đó sẽ dễ chịu hơn nhưng khi mở
cửa ra, cô lại thở dài. Cánh cửa kéo ngăn cách hai căn phòng được chạm trổ
hoa văn lộng lẫy, khi vào trong, cô thấy căn phòng trở nên lớn hơn, rèm lụa
treo khắp nơi, che khuất một nửa chiếc giường trải bằng lụa hảo hạng. Cô
bỗng dưng buồn cười khi thấy căn phòng nhỏ hơn này chỉ gồm một chiếc
giường, làm sao cô dám nằm trên đó chứ đừng nói là ngủ.

Không biết làm thế nào, Yoko mở cửa sổ ra, cánh cửa sổ dài từ trần

nhà đến tận sàn nhà, bên ngoài những tấm kính màu sắc rực rỡ là một hàng
hiên rộng. Diên Vương đã hứa rằng phòng cô sẽ nhìn ra Vân Hải. Khi vừa
mở cửa sổ ra, vị biển đã tràn ngay vào trong phòng, cảm thấy thật dễ chịu,
cô bước ra ngoài ban công. Hàng hiên này được lót bằng đá trắng cùng loại
với sân trước của vương cung. Cô đi dọc theo hành lang rồi dựa lưng vào
lan can, ngắm nhìn Vân Hải trải dài vạn dặm, mặt trăng treo mờ ảo trên bầu
trời như chìm vào biển cả mây mù. Khi đang lặng lẽ ngắm những đám mây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.