NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 41

“Nhanh lên! Chúng ta phải chạy trốn!”
Cái cảm giác lại phải chém giết bằng thanh kiếm ấy khiến cô cảm thấy

ghê tởm. Đột nhiên một cảm giác lạnh lẽo từ từ nhè nhẹ chạm vào chân cô.
Cô bám chặt, dùng hết sức kẹp chân vào Phiêu Kỵ. Cảm giác lạnh lẽo ấy lại
từ từ lan lên sống lưng cô, khiến nửa người trên của cô đang bám cứng vào
Phiêu Kỵ dần buông lỏng ra rồi ngồi dậy. Đôi tay cô rời khỏi bộ lông của
Phiêu Kỵ, rút kiếm, đem chiếc bao kiếm nhét vào thắt lưng, chuẩn bị chiến
đấu.

“Không!”
Yoko chuyển kiếm sang tay phải, tay trái níu chặt bộ lông của Phiêu

Kỵ.

“Làm ơn, tôi không thể!”
Lũ quái vật vẫn tiếp tục bay đến, Phiêu Kỵ đã sẵn sàng nghênh chiến,

con mãnh thú xé gió, phóng thẳng vào đàn quái thú. Tay Yoko tự động
hướng về phía đàn quái thú mà vung kiếm chém. Cô lại thét lên, cô nhắm
mắt lại và để mặt cho đôi tay mình. Cô rất sợ việc giết chóc, ngay cả việc
mổ ếch trong tiết sinh học cô còn không dám đối mặt, huống hồ chém giết
nhiều thế này.

Bất chợt, tay cô dừng lại, thanh kiếm trong tay cũng trở nên bất động.
Phiêu Kỵ liền lên tiếng: “Mở mắt ra mau! Không Nhũng Hựu cũng sẽ

không nhìn thấy gì!”

“Không!”
Phiêu Kỵ phóng về phía rìa, quay đầu lại gọi Yoko, nhưng cho dù gọi

như thế nào thì cô cũng nhất quyết không mở mắt ra. Cô rất sợ những cảnh
máu chảy đầu rơi ấy, nếu như nhắm mắt lại có thể khiến thanh kiếm trên
tay mình dừng lại thì cô sẽ kiên quyết không mở mắt ra.

Phiêu Kỵ bất giác nhảy về phía bên trái. Yoko cảm thấy dường như có

gì đó đập mạnh vào phía sau cổ, như vừa đụng phải một bức tường. Một
tiếng chó rú vang lên, cô lập tức mở mắt ra nhưng chỉ thấy xung quanh
mình là bóng tối. Trước khi cô kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, Yoko đã
bị đánh bật khỏi Phiêu Kỵ, rơi vào giữa không trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.