NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 42

“A, đúng rồi.” Chu Sa hạ giọng nói:” Nghe nói cả môn phái này đều là

nam sủng hậu cung, quan chủ Mãn Phi Nguyệt là một nữ nhân biến thái,
tâm ngoan thủ lạt (độc ác), dùng độc hại người, ả ta thích để thuộc hạ ăn
mặc kỳ dị, tất cả đều phải nuôi những loài vật có độc, phóng độc cổ. Mặc
dù tính độc không bằng Thiên Nhai – Độc công tử, cố tình không bì với
Qủy Mẫu – Cổ nương tử, nhưng nếu có dịp họ sẽ náo loạn mọi nơi, giết
người như cỏ rác.

Tuyết Chi đến gần, nhỏ giọng nói:” Đây mới gọi là Tà giáo, sao mọi

người lại chĩa mũi dùi vào chúng ta chứ?”

Hải Đường nói:” Lúc Trọng cung chủ còn tại thế, chúng ta là môn phái

trung lập. Cung chủ thời trẻ giết người lung tung, người ta chỉ nói nhà họ
Trọng nuôi toàn nghiệt tử. Thế là chúng ta biến thành “Tà giáo”, từ đó mọi
người trong thiên hạ đều bắt đầu sợ võ công của cung chủ. Thiếu cung chủ,
người sau này không giỏi cũng tốt, Trọng Hỏa Cung ta đỡ phải đứng mũi
chịu sào.”

Mục Viễn nói:” Thực ra, nhìn chung Hồng Linh chỉ có Mãn Phi

Nguyệt thân thủ không tồi, hôm trước vừa bại trong tay Nguyên Song
Song, đứng thứ chín. Võ công của những đệ tử khác chỉ để lòe mắt thiên
hạ, đánh nhau với họ rất dễ nắm phần thắng, nhưng nếu bàn về thắng bại,
chỉ sợ đấu không lại họ.”

Ngọc Lưu Ly nói:” Ta nghe nói những người xếp hạng dưới đấu với

Mãn Phi Nguyệt, chỉ có Thượng Quan Thấu là thắng được, không biết thực
hư ra sao.”

Mục Viễn nói:” Đó là sự thật, Thượng Quan Thấu có cao nhân giúp

đỡ, đã sớm luyện được một thân bách độc bất xâm.”

Ngọc Lưu Ly cười:” Thiên hạ làm gì có nhiều cao nhân đến vậy.”

“Ta đoán là Nguyệt Thượng nhị cốc chủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.